bên ly cà phê đắng Tác giả: Đỗ Mỹ Loan
Bên ly cà phê đắng. Ngồi suy ngẫm sự đời. Biển bao nhiêu vị mặn. Chảy tràn lên mắt môi. Bên ly cà phê đắng. Sóng sánh một bóng hình. Đã lâu rồi xa vắng. Chốn mờ mịt vô minh. Bên ly cà phê đắng. Tiếng gõ nhịp lanh... |
bóng phố Tác giả: Lamca
BÓNG PHỐ. Ngồi bên xuân phố lao xao. Sát na tĩnh lặng “chiêm bao” đôi vần. Thơ vương giữa chốn hồng trần. Xem như làn khói bồng bềnh lạc trôi. Phù vân một đóa xa xôi. Phiêu dạt kiếp người nhận cõi đa mang. Buông - an... |
bụi trần Tác giả: Lê Huy Trứ
Cá nhân vô nghĩa với 7 tỷ người. 7 tỷ người chỉ là bụi trái đất. Trái đất hạt châu trong Thái Dương Hệ. Thái Dương Hệ chỉ hạt cát vũ trụ. Cái Ngã độc tôn cao hơn vũ trụ. Nhân sinh ngu muội... |
buổi sáng của tôi Tác giả: Hùng Vĩnh Phước
Lắng nghe tiếng của lặng im. Tiếng cỏ cây. Tiếng muộn phiền. Tiếng vui. Tiếng bon chen một kiếp người. Tiếng ung dung của tháng ngày lãng du. Bước chân lạc giữa sương mù. Nhìn nhân gian một lũ khờ đáng thương. Một mình... |
buồn đời Tác giả: VUHUNGVIET
BUỒN ĐỜI. Chiều tàn xế bóng ngẫm thời gian. Chìm nỗi một đời đến ngút ngàn. Biển khổ sông mê luôn vướng bận. Thăng trầm lặn hụp quá gian nan. Hoang phí tuổi xuân với tỉnh mê. Vô minh lầm lạc hết đường về. Cuối... |
buồn gì như thể quạnh hiu Tác giả: Trần Minh Hiền
BUỒN GÌ NHƯ THỂ QUẠNH HIU. Buồn gì như thể quạnh hiu. Buồn hiu hắt gió buồn thiu sợi tình. Buồn về bên nẻo vô minh. Buồn quay quắt nắng buồn sinh sự đời. Buồn từ cuối nẻo mù khơi. Buồn leo lét lửa buồn phơi phận phờ. Buồn bờ... |
chạm tay làm rách càn khôn Tác giả: Đỗ Mỹ Loan
Chạm tay. Làm rách càn khôn. Giận mình. Vấp phải nỗi buồn xa xăm. Mang mang thiên địa thăng trầm. Bốn mùa. Chỉ thấy lặng câm bóng hình. Rọi đèn. Thắp sáng vô minh. Đưa kim lên vá. Mảnh tình đa đoan. Nguyện cầu. Hai chữ... |
chẳng cần Tác giả: Nguyễn Thành Sáng
CHẲNG CẦN. Một lời ước hẹn khi đi. Không tròn vẹn giữ còn gì nghĩa nhân. Huống chi duyên nợ sâu thâm. Muôn lần thương nhớ,vạn lần nhớ thương. Nào đâu than oán trên đường. Chỉ là nhỏ giọt nhớ thương thâm tình. Ma, Người... |
chiều lặng thầm Tác giả: Hữu Nghĩa
Điều hiu gió thổi se chiều. Hàng cây quạnh thế lá vàng nhẹ rơi. Lòng anh tan nát tơi bời. Ngó qua khung cửa trút hơi thở buồn. *. * *. Ngậm ngùi cô quạnh – “tính suông”. Bên hàng tơ liễu rung rinh chiếc mành. Bốn bể... |
chiều tịnh xá Tác giả: Phùng Quang Thuận
Xưa em là cánh nhạn. Bay ngang qua lưng đèo. Còn anh cơn gió lộng. Đứng giữa trời trông theo. . Em vô tâm trăm kiếp. Đầu thai người an nhiên. Anh tâm viên ý mã. Đọa đày làm thi nhân. Câu thơ sầu khoác khoải. Vì luyến... |