ngẫm phận
Ngồi buồn nghĩ lại khổ thân ta
Đã mấy mươi năm phận nhạt nhoà
Hẹn ước như mây hoà tuyết phủ
Sum vầy phải gió quyện mưa sa
Bao mùa kỷ niệm không nồng thắm
Một thuở tình duyên chẳng đậm đà
Nguyệt lão đôi tim lồng khó quá
Tâm hồn khép chặt mộng phôi pha.
VÕ QUANG HÂN
Đà Nẵng 30 - 05 - 2016