chạnh lòng
Xuân về se sắt niềm đau
Vương theo hình bóng ủ nhàu tái tê
Người đi vạn nẻo sơn khê
Nhớ thương chốn cũ tìm về bến xưa
Nhịp sầu ôm bóng song thưa
Vườn thương ngự bóng đong đưa biển tình
Tao phùng môi mọng cười xinh
Gieo vào nỗi nhớ một mình đớn đau
Thời gian thấm thoát qua mau
Chạnh lòng một thoáng bể dâu bên người
Em đi để lại tiếng cười
Duyên xưa ngậm kín bên đời ngó mong
Vết thương rát buốt xé lòng
Vắng ai biền biệt vườn hồng nhạt phai
Đêm về se lạnh bờ vai
Cuốn theo chiều gió phôi phai má hồng
Ái tình ai dệt mùa đông
Để cho hương sắc phiêu bồng lãng du
Nỗi niềm như khói sương mù
Sắc hương rã cánh lời ru lạnh lùng!
VÕ QUANG HÂN
Đà Nẵng 16 - 01 - 2016