dối trá
Tác giả:
Xuân Diệu
Nói chi nữa tiếng buồn ghê gớm ấy. Để lòng tôi sung sướng muốn tiêu tan ? Tất cả tôi rung rẩy tựa dây đàn. Nghe thỏ thẻ chính điều tôi giấu kỹ, sợ đôi mắt điềm nhiên và diễm lệ. Vâng, nói chi để khiêu lại nguồn sầu...
|
dỗi hờn
Tác giả:
Xuân Diệu
Mặt trăng anh trả cho trời. Vườn hoa anh trả cho người tới thăm. Hồ Tây chiều ấy mưa dầm. Anh xin trả lại cho năm tháng dài. Nhìn em trong phút giây thôi. Mà anh đã ngỡ đất trời buồn tênh. Cõi đời anh thấy nhạt thênh...
|
em tặng quạt
Tác giả:
Xuân Diệu
Lần đầu em tặng quạt anh, mở ra như thể nửa vành vầng trăng . Tay cầm phơ phất líu lăng. Nửa như gió thổi, nửa bằng chim bay . Vật thường sâu sắc ai hay. Đeâm đên gìn giữ, ngày ngày nâng niu. Gần cùng trộn lẫn hơi...
|
gần
Tác giả:
Xuân Diệu
Anh có nơi thương chốn yêu. Không sợ mây chiều gió sớm. Vui thấy trời xanh hoa chớm. Vì anh biết có em yêu. Em ở trong rừng xa xanh. Rừng xa cũng chưa xa lắm. Cho dẫu rừng xa thăm thẳm. Thì anh cũng tới thăm em. Theo em...
|
đứa con của tình yêu
Tác giả:
Xuân Diệu
Anh ước đôi ta có con. Con giống em đẹp nhìn không chán. Giống đôi mắt, giống hình gương trán. Con mang tình xán lạn đôi ta. Con giống em, con cũng giống cha. Giống cái mũi thật thà thẳng sống. Nhìn gần giống, trông xa...
|
đôi mắt xanh non
Tác giả:
Xuân Diệu
Hãy nhìn đời bằng đôi mắt xanh non. Hãy để trẻ con nói cái ngon của kẹo. Hãy để cho bà nói má thơm của cháu. Hãy nghe tuổi trẻ ca ngợi tình yêu. Hãy nhìn đời bằng đôi mắt xanh non. Mẹ bế đứa con như ôm tròn trái đất. Suối...
|
đứng chờ em
Tác giả:
Xuân Diệu
Trong buổi chiều hôm bóng nhá nhem. Anh ra trước cổng đứng chờ em. Nhận từng vóc dạng từ xa tới. Lọc lấy một hình anh thuộc quen. Anh thấy ai ai cũng vội vàng. Như chim hôm thoi thót về rừng. Người đi xe đạp đăm chiêu...
|
em làm bếp
Tác giả:
Xuân Diệu
Anh nhớ lại rất thương. Những khi em xuống bếp. Nấu cho anh món ăn. Đun cho anh miếng nước. Trời vào hè đã nực. Làng quê dùng rạ rơm. Cái bếp chật hùm hụp. Em chen vào làm cơm. Lửa cháy nhanh phần phật. Tàn rạ nhẹ bay...
|
đơn sơ
Tác giả:
Xuân Diệu
Em nói trong thư: "Mấy bữa rày, "Sao mà bươm bướm cứ đua bay;. "Em buồn em nhớ, chao ! em nhớ ! "Em gọi thầm anh suốt cả ngàỵ. "Ngoài ấy vui không, anh của em ? "Trong này đã có nắng vàng êm;. "Mỗi lần nắng rọi, em...
|
dỗi
Tác giả:
Xuân Diệu
Mặt trăng anh trả cho trời. Vườn hoa anh trả cho người tới thăm. Hồ Tây chiều ấy mưa dầm. Anh xin trả lại cho năm tháng dài. Nhìn em trong phút giây thôi. Mà anh đã ngỡ đất trời buồn tênh. Cõi đời anh thấy nhạt thênh...
|