đa tình
Tác giả:
Xuân Diệu
Nghìn buổi sáng, bình minh se chỉ thắm. Đem lòng tôi ràng rịt với xuân tươi. Thuở xưa kia là con của mặt trời. Tôi có lửa ở trong mình nắng đọng. Đời muốn chữa cho tôi lành bệnh sống. Đem tuyết sương lời lẽ buốt vào gan...
|
đây mùa thu tới
Tác giả:
Xuân Diệu
Rặng liễu đìu hiu đứng chịu tang, tóc buồn buông xuống lệ ngàn hàng:. Đây mùa thu tới - mùa thu tới. Với áo mơ phai dệt lá vàng. Hơn một loài hoa đã rụng cành. Trong vườn sắc đỏ rữa mầu xanh;. Những luồng run rẩy...
|
dài đêm thêm nhớ...
Tác giả:
Xuân Diệu
Mặt anh đã được em nhìn. Trăm muôn quyến luyến, triệu nghìn yêu thương;. Mặt anh giờ ở trong gương. Vắng em, như một con đường quạnh hiu. Hỡi em ngàn thuở anh si ! Xa em chỉ xót xa vì nhớ em. Ngày dài, nỗi nhớ chưa...
|
đi thuyền
Tác giả:
Xuân Diệu
Thuyền qua, mà nước cũng trôi
Lại thêm mây bạc trên trời cũng bay
Tôi đi trên chiếc thuyền này
Dòng mơ tơ tưởng cũng thay khác rồi
Cái bay không đợi cái trôi
Từ tôi phút trước, sang tôi phút này...
Xuân Diệu
|
đi núi
Tác giả:
Xuân Diệu
Em! Anh đi núi về. Đầu còn ngân gió núi. Da còn vang nắng ngàn. Giọng còn pha tiếng suối. Em! Anh từng bước khẽ. Tay bưng đầy gió hương. Có cả hoa ngô núi. Lay cờ trong lũng sương. Có cả hoa chuối rừng. Đỏ lóe trên lùm...
|
đàn
Tác giả:
Xuân Diệu
Em nâng đàn tới ngang mày. Và em hạ xuống vừa tay, ôm đàn. Ngón tay em nhạc chứa chan. Mến tuôn trên phím, yêu tràn vào dây. Lâng lâng hồn nhạc hây hây. Đôi ta chắp cánh bạn bầy cùng mơ. Chim reo trong khoảng hoa...
|
đêm trăng đường láng
Tác giả:
Xuân Diệu
Em là một ngôi sao mới băng. Xuống đây, đi với anh đêm trăng. Hai con mắt dễ thương, dễ ghét. Đôi mắt, nguồn mặn nồng tha thiết. Em đưa anh vào trong bóng trăng. Anh đưa em cành liễu thung thăng. Đường Láng thơm bạc...
|
dâng
Tác giả:
Xuân Diệu
Đây chùm mong nhớ, khóm yêu đương, đây nụ mơ mòng đợi ánh sương, đây lá bâng khuâng run trước gió;. Đây em, cành thẹn lẩn cành thương. Tất cả vườn anh rất đợi chờ. Bởi vì em có ngón tay thơ, đến đây em hái giùm...
|
đánh em đau
Tác giả:
Xuân Diệu
Có khi vò một cành hoa
Bỗng lên hương mới như là đậm sâụ
Anh không vò nát em đâu
Nhưng anh có lúc đánh râù lòng e
Muốn cho em khổ, em phiền,
Đánh đau em để bắt đền sầu anh
|
dại khờ
Tác giả:
Xuân Diệu
Người ta khổ vì thương không phải cách, yêu sai duyên và mến chẳng nhằm người. Có kho vàng nhưng tặng chẳng tuỳ nơi. Người ta khổ vì xin không phải chỗ. Đường êm quá ai đi mà nhớ ngó. Đến khi hay, gai nhọn đã vào xương. Vì...
|