đổi cả thiên thu tiếng mẹ cười
Tác giả:
Trần Trung Đạo
Nhắc chiếc phone lên bỗng lặng người. Tiếng ai như tiếng lá thu rơi. Mười năm Mẹ nhỉ, mười năm lẻ. Chỉ biết âm thầm thương nhớ thôi. Buổi ấy con đi chẳng hẹn thề. Ngựa rừng xưa lạc dấu sơn khê. Mười năm tóc mẹ màu tang...
|
lời thú tội
Tác giả:
Trần Trung Đạo
Tôi, công dân của cường quốc Hoa Kỳ. Vừa sống sót qua một thời dâu bể. Tôi nhuộm tóc cho đời thêm tươi trẻ. Đổi tên mình cho dể đọc, dể nghe. Thưa, tôi chính là thằng Cu Tí ốm teo. Một dạo mót khoai trên vùng Kinh Tế...
|
góc phố xưa nơi mẹ vẫn ngồi
Tác giả:
Trần Trung Đạo
Rồi một sáng em tình cờ trở lại. Đứng bên đường phố cũ nhớ bâng khuâng. Có phải đây góc phố đã bao lần. Giọt nưóc mắt trôi trong thời thơ ấu. Quầy thuốc lá ven đường em đứng đấy. Mẹ đã ngồi nghe muỗi vắt đêm khuya...
|
đừng trở lại
Tác giả:
Trần Trung Đạo
Anh ra đi Sài Gòn xưa đã chết. Cây me già cô độc đứng nghe mưa. Ðừng trở lại chẳng còn gì nữa hết. Em đã tàn hương sắc của năm xưa. Anh ra đi phố phường xưa đổi khác. Ngọn đèn xanh le lói bóng ga chiều. Những kỷ niệm...
|
em đừng hỏi
Tác giả:
Trần Trung Đạo
Mến họa thơ Phạm Thế Ðịnh. Em đừng hỏi sao ta già trước tuổi. Khi thời gian đâu có nghĩa lý gì. Tuổi của ta được tính bằng khắc khoải. Bằng tủi buồn trên mỗi bước ta đi. Em đừng hỏi quê hương ta có đẹp. Khi hận...
|
giấc mơ nhỏ của tôi
Tác giả:
Trần Trung Đạo
Tôi mơ ước mai này khi thức dậy. Bỗng thấy mình đang đứng giữa quê hương. Con chim nhỏ hót mừng tôi trở lại. Quãng đường quen rực sáng nắng sân trường. Chào cô gái học trò đang tới lớp. Cho tôi làm viên sỏi dưới chân...
|
em trở lại việt nam
Tác giả:
Trần Trung Đạo
Em trở lại Việt Nam. Nhặt dùm tôi ánh mắt. Của em bé thơ ngây. Vỉa hè khuya hiu hắt. Em trở lại Việt Nam. Mang dùm tôi tiếng khóc. Của một kẻ lưu vong. Xa nửa vòng trái đất. Em trở lại Việt Nam. Nhặt dùm tôi sợi...
|
lời quê hương
Tác giả:
Trần Trung Đạo
Xin đừng bỏ rơi tôi. Trong những ngày khốn khó. Nhọc nhằn vẫn còn đây. Niềm đau xưa còn đó. Người đi về hướng Ðông. Hồn tôi treo ngọn sóng. Trong đáy mộ mênh mông. Xác thân tôi lạnh cóng. Xin đừng bỏ rơi tôi...
|
gởi em
Tác giả:
Trần Trung Đạo
Em như mây trắng lưng trời. Có bao giờ rụng xuống đời anh chưa. Đời anh đại hạn chờ mưa. Chở bao nhiêu nước cho vừa nhớ thương. Từ khi mất dấu thiên đường. Anh như cánh hạc biết phương nào về. Quay nhìn cuối nẻo trời...
|
đổi cả thiên-thu tiếng mẹ cười
Tác giả:
Trần Trung Đạo
ĐỔI CẢ THIÊN-THU. TIẾNG MẸ CƯỜI. Nhắc chiếc phone lên bỗng lặng người. Tiếng ai như tiếng lá thu rơi. Mười năm mẹ nhỉ, mười năm lẻ. Chỉ biết âm-thầm thương nhớ thôi. Buổi ấy con đi chẳng hẹn thề. Ngựa rừng...
|