lụa duy xuyên
                 
                Tác giả:  
            Trần Trung Đạo
                 
                Ai về qua phố Hội An. Mua dùm tôi tấm lụa vàng Duy Xuyên. Tôi đi quét lá trăm miền. Mẹ ngồi dệt sợi ưu phiền quanh năm. Mai nầy con trở về thăm. Sẽ may cho mẹ chiếc khăn gói trầu. Dù xa cách nửa địa cầu. Có hồn con... 
               | 
            
            
          
            
              
                người hành khất việt nam
                 
                Tác giả:  
            Trần Trung Đạo
                 
                Tôi không mong cả cuộc đời. Chỉ xin một chút tình người Việt Nam. Đời tôi nắng dãi mưa dầm. Ôm thương nhớ đứng gọi thầm tên nhau. Con tôi lưu lạc phương nào ? Đứa ra miền Bắc, đứa vào miền Nam. Đứa về theo núi theo... 
               | 
            
            
          
            
              
                người tù ở trại white head
                 
                Tác giả:  
            Trần Trung Đạo
                 
                Ngày mai về lại Việt nam. Tôi sẽ nhớ nơi nầy tha thiết. HUT 8A Detention Camp White Head. Tên đã thuộc lòng. Sau bao nhiêu năm tháng bị biệt giam. Tôi đứng bên nầy hàng rào kẽm gai. Phía bên kia là tự do. Phía bên kia là... 
               | 
            
            
          
            
              
                người con gái việt nam trên đại lộ ayuthaya
                 
                Tác giả:  
            Trần Trung Đạo
                 
                Người con gái Việt Nam. Trên đại lộ Sri Ayuthaya, Bangkok. Em đứng đó một mình ôm mặt khóc. Như chợt nhớ ra đây không phải Sài Gòn. Mái tóc thu buồn. Mái tóc héo hon. Bay phơ phất giữa phố phường xa lạ. Mười sáu tuổi... 
               | 
            
            
          
            
              
                mỗi mùa xuân thêm một lần dối mẹ
                 
                Tác giả:  
            Trần Trung Đạo
                 
                Nhớ năm ngoái mẹ có lần đã hỏi. Về chưa con sao vẫn thấy chưa về. Con lại phải thêm một lần nói dối. Chờ sang năm con hứa sẽ về quê. Nếu chẳng phải vì thay tờ lịch mới. Chắc là con không biết có Xuân sang. Ðời nước Mỹ tháng... 
               | 
            
            
          
            
              
                ngày vô quốc tịch
                 
                Tác giả:  
            Trần Trung Đạo
                 
                Mặt mày hớn hở vui tươi
Sao lòng nghe thẹn làm người tự do
Của nầy là của trời cho
Của ta đánh mất không lo đi tìm
Trần Trung Ðạo 
               | 
            
            
          
            
              
                người lính già vừa chết đêm qua
                 
                Tác giả:  
            Trần Trung Đạo
                 
                Người lính già Việt Nam. Vừa mới chết đêm qua. Trên đường phố San Jose bụi bặm. Anh đã đi bao nhiêu nghìn dặm. Ðến nơi đây chỉ để chết âm thầm. Không một phát súng chào. Không cả một người thân. Không ai nói với anh... 
               | 
            
            
          
            
              
                mẹ là thơ nên nước việt sẽ hồi sinh
                 
                Tác giả:  
            Trần Trung Đạo
                 
                (Kính tặng một bà mẹ ở San Jose). Mẹ ngồi suốt hai giờ trên xe buýt. Chỉ mong đến tận nơi để nghe đọc thơ con. Những vần thơ chan chứa vạn nỗi buồn. Những vần thơ chảy ra từ tim mẹ. Bảy mươi lăm năm. Cuộc đời bao... 
               | 
            
            
          
            
              
                một chút tình cho huế
                 
                Tác giả:  
            Trần Trung Đạo
                 
                Ta, học trò dù chẳng phải ra thi. Và em, đẹp như vầng trăng quê cũ. Chiều sông Hương, đêm Nam Giao không ngủ. Một gả làm thơ, nhút nhát, si tình. Huế u trầm và khó hiểu như em. Huế nhẫn nhục trong trăm ngàn nỗi... 
               | 
            
            
          
            
              
                mai anh chết
                 
                Tác giả:  
            Trần Trung Đạo
                 
                Mai anh chết xin em đừng vuốt mắt. Để một ngày anh sẽ thấy quê hương. Trên dương thế lạc loài không tổ quốc. Thì cần chi địa ngục với thiên đường. Mai anh chết em cũng đừng thương tiếc. Vì trần gian anh tủi nhục lâu rồi... 
               |