tôi đếm thời gian
Tôi lấy thời gian đo giấc mơ
Mới hay nửa kiếp đã dại khờ
Bây giờ tỉnh thức quên và nhớ
Lẫn lộn xoay chuyền, vương chút thơ
Tôi đã khác xưa hết dại khờ
Chẳng còn lưu luyến, hết ngu ngơ
Tôi đã khác xưa đến chẳng ngờ
Theo từng hơi thở nở tin yêu
Tôi đã thương đau cũng ít nhiều
Cũng từng sầu hận biết bao nhiêu
Nhưng giờ thức tỉnh tôi đã hiểu
Vui buồn tự chuốc thiếu duyên, yêu
Tôi đã buông thêm, đã tỉnh rồi
Thương mình hỉ nộ, mãi thế thôi
Không còn cố chấp, ngưng nông nỗi
Tuy vẫn bồi hồi, chẳng ỉ ôi
Tôi lấy thời gian đo nhớ mong
Mới hay cuộc sống chẳng đượm hồng
Ngày qua, người đến, không như mộng
Bẽ bàng chợt thấy, có như không.
Tôi vẫn là tôi, dẫu khác xưa
Chân thành tôi đó vẫn có thừa
Nhưng không phung phí như trước nữa
Dung hòa nắng hạn với gió mưa.
Tôi cũng là tôi, khá hơn xưa