vì em tôi đã làm sa di
Tác giả:
Du Tử Lê
Thiền viện tôi trưng chỉ ảnh em. Kinh kệ nghìn pho có một tên. Viết hoa một chữ không ai hiểu. Phật bảo: kinh mà không phải kinh. Thế giới vì em sẽ dịu hiền. Biển đời phút chốc bỗng bình yên. Cánh chim tịch mịch miền vô...
|
tôi trở về trên những dặm gai đâm
Tác giả:
Du Tử Lê
I. Chao đảo quá như chưa từng biết khổ. Em ở đâu ? Buổi sáng ngọc, vô cùng. Chân trời gió. Bình minh mù. Nắng cũ. Tôi trở về trên những dặm gai đâm. II. Mắt hiu hắt như chưa từng hạnh ngộ. Những bàn chân nhớ cát bỏng lưng...
|
với những cây me đường trần quý cáp
Tác giả:
Du Tử Lê
Tiếng cười thét đã quen âm. Dãy me đôi phố vàng thâm máu người. Khi buồn , khi nhớ, khi vui. Khi đau , lúc tủi , đứng ngồi hoang mang. Cây tôi mộng sớm ra ràng. Lá tôi thoắt đã bay dàn sân mưa. Nắng mềm thiếp ngủ hè...
|
về từ vô vọng
Tác giả:
Du Tử Lê
Về tự một dòng sông. Em nồng nàn như biển. Gió cuốn muôn nghìn năm. Lấp chôn tình vô vọng. Về tự một mùa đông. Em rầu rầu sương cỏ. Hồn mưng mưng mây mù. Mắt bơ phờ cõi nhớ. Về tự một ngày mưa. Em não nùng oan khổ. Cây...
|
trở lại houston
Tác giả:
Du Tử Lê
Nhờ em tôi biết cuộc đời. Biết mưa còn ở trên môi tháng ngày. Nhờ em chim mới biết...bay. Ngang qua cổ tích. Thả đầy hạt kinh. Nhờ em tôi mới biết mình. Đa mang tuổi mẹ thọ hình lỗi cha. Nhờ em trời lợp mái nhà. Đất di...
|
việc gì em phải khóc
Tác giả:
Du Tử Lê
Tim ta: đài khí tượng. Canh chừng gió mưa em. Mắt: con sào trên sông. Đứng đo mực nước xuống. Tim ta: đèn lưu thông. Hỏi han em tốc độ. Từ khi em mất tăm. Đèn không hề xanh nữa. Tim ta: dòng suối trong. (chỉ mỗi mình em...
|