di chúc chiến sĩ
Tác giả:
Phùng Quán
( Quyết tâm thư trong trận công đồn diệt viện Phò Trạch-Thừa Thiên). Nếu tôi chết. Xin các đồng chí đừng đưa tôi đi đâu hết cả. Hãy chôn tôi nơi chính tôi đã ngã ! Dù đồng xanh hay giữa núi đồi. Dù bãi lầy, trảng cát...
|
hoa cứt lợn
Tác giả:
Phùng Quán
Tôi ước thơ tôi được như hoa cứt lợn
Nở giữa hoang vu vẫn bẩy sắc cầu vồng
Đẹp hết mình vì cộng đồng cây cỏ
Chẳng hệ luỵ gì miếng đỉnh chung...
|
hồ tiêu vĩnh linh
Tác giả:
Phùng Quán
- Ai thèm cái vị nồng cay. Xin đến đất này ăn hạt hồ tiêu ! - Hồ tiêu đâu chẳng có nhiều. Tội chi vượt lửa, băng đèo tới đây. Tiêu nào mà tiêu chẳng cay ? Nhưng tiêu đất này tôi thấy cay hơn. Vị cay thấm tận đáy hồn. Bao...
|
cỏ
Tác giả:
Phùng Quán
Giấy trắng quá. Và. Mắt em trong quá. Liệu thơ tôi có xứng trắng trong này... Đây đâu phải thơ. Chỉ là những tiếng tôi thì thầm lúc buồn khổ. Để nguôi đau, tôi chẳng muốn ai hay... Nhưng em đã đến. Mắt trong và giấy...
|
chưa có đề
Tác giả:
Phùng Quán
Giấy trắng đời em. Là. Cành cây mộng tưởng. Thơ anh. Là. Cánh chim, bay dài không nơi đậu. Một sớm đỗ nhờ. Hót khúc hót buồn. Rồi bay đi... Giấy trắng lại hoàn nguyên giấy trắng. Cành cây mộng tưởng vắng bặt tiếng chim......
|
giấc mơ ngư thuỷ
Tác giả:
Phùng Quán
Anh xa em mới hơn một tháng. Đêm mơ thấy em ba bốn lần. Mười lăm năm yêu em. Chưa bao giờ anh mơ thấy em nhiều như thế ! Thật lạ lùng. Chẳng hiểu vì sao. Ôi những giấc mơ buồn vui lẫn lộn. Những giấc mơ xé lòng ! Một đêm...
|
đêm nghi tàm đọc đỗ phủ cho vợ nghe
Tác giả:
Phùng Quán
Ngoài trời trăng như tuyết. Trắng lạnh đến thấu xương. Trong nhà vách trống toang. Gió ra vào thoả thích... Hồ khuya sương tĩnh mịch. Trộn nước lẫn cùng trời. Con dế chân bờ dậu. Nỉ non hoài không thôi... Tựa lưng ghế...
|
chống tham ô lãng phí
Tác giả:
Phùng Quán
Tôi đã đi qua. Những xóm làng chiến tranh vừa chấm dứt. Tôi đã gặp. Những bà mẹ quấn giẻ rách. Da đen như củi cháy giữa rừng. Kéo dây thép gai tay máu ròng ròng. Bởi đồn giặc, trồng ngô trỉa lúa... Tôi đã đi qua. Những xóm...
|
đất
Tác giả:
Phùng Quán
" Ai yêu đất bằng tất cả cuộc đời mình. Sẽ được nghe đất hát...". Câu nói của người già quê tôi. Trước tôi vẫn chưa hiểu. Nhưng vẫn lắng sâu vào tiềm thức. Giờ bỗng hiện ra trước mắt tôi. Như một trang sách lớn. Viết về...
|
đói
Tác giả:
Phùng Quán
Trong trăm nghìn nỗi đói
Tôi nếm trải cả rồi
Tôi chỉ kinh khiếp nhất
Là nỗi đói tình người
|