say
                 
                Tác giả:  
            Phùng Quán
                 
                Rượu là bậc thiên tài tạo nên ảo tưởng (P.Q.). Tăm tăm tình bạn. Chếnh choáng tình đời. Líu lưỡi tình người. Nôn nao thân phận ! ... Chiếu rách ta ngồi. Lắc lư thuyền sóng. Cái giường long mộng. Một giòng sông... 
               | 
            
            
          
            
              
                tím
                 
                Tác giả:  
            Phùng Quán
                 
                Anh đứng sững giữa vườn hoa tím cũ. Anh bỗng thấy tím đến tận cùng nỗi tím nhớ em. Gốc hoa tím em cắt vẫn tím nguyên. Nhoi nhói lòng anh tím kỷ niệm. Hai vai áo anh ướt đầm mưa bụi tím. Tóc anh lùa gió tím hoàng hôn. Con én... 
               | 
            
            
          
            
              
                tiếng hát trên địa ngục côn đảo
                 
                Tác giả:  
            Phùng Quán
                 
                Bóng đêm trùm Côn Đảo. Sóng bể réo ầm ầm. Gió hun hút đồi thông, trại giam nằm như chết. Trập trùng lưới dây thép, trăng in bóng tháp canh. Côn Đảo bỗng rùng mình. Ai cất lên tiếng hát ? Tiếng hát ngân cao vút. Bay... 
               | 
            
            
          
            
              
                thơ vĩnh biệt mẹ
                 
                Tác giả:  
            Phùng Quán
                 
                Con biết Mẹ con yêu thơ lắm. Nuốt nỗi đau thương lệ ứa tràn. Con viết bài thơ con liệm Mẹ. Tiễn Mẹ đi về Cõi-vĩnh hằng. Bài thơ mừng Mẹ tám mươi tuổi. Con mới viết hồi giữa tháng năm. Nghe thơ, Mẹ cười mắt rướm lệ. Mẹ yêu... 
               | 
            
            
          
            
              
                thơ đề trên nỏ
                 
                Tác giả:  
            Phùng Quán
                 
                Mười tám tuổi
Tôi phá thập tự làm nỏ
Năm muơi tuổi
Tôi đẽo nỏ làm thập tự 
               | 
            
            
          
            
              
                thơ viết cho con gái chưa đầy tuổi tôi
                 
                Tác giả:  
            Phùng Quán
                 
                Con không là hoa. Mà con thơm ngát. Con không là ngọc. Mà con trắng trong. Con không là sông. Mà con dào dạt. Con không là nắng. Mà con ấm áp. Con không là trời. Mà con xanh ngát. Con không là thơ. Mà cha muốn hát. Nghìn bài... 
               | 
            
            
          
            
              
                tạ
                 
                Tác giả:  
            Phùng Quán
                 
                Ngày ra trận. Tóc tôi còn để chỏm. Nay trở về. Đầu đã hoa râm... Sau cuộc trường chinh ba mươi năm. Quỳ rạp trán xuống đất làng. Con tạ... Con tạ đất làng quê. Thấm đẫm máu bao anh hùng đã khuất. Không ngọn cỏ nào không... 
               | 
            
            
          
            
              
                tặng xuân quỳnh
                 
                Tác giả:  
            Phùng Quán
                 
                Tôi gặp nàng thơ mặc áo xanh. Đang gọt khoai tây và thái hành. Tôi đã đọc thơ nàng. Về tình yêu...chia ly...và đau khổ. Về biển và thuyền và bão tố... Tò mò tôi nhìn sâu đáy mắt nàng. Dò tìm cội nguồn những câu thơ não nề... 
               | 
            
            
          
            
              
                thơ chơi
                 
                Tác giả:  
            Phùng Quán
                 
                Bạn thương tôi nghèo. Tôi giàu kinh khủng ! Hồ Tây tôi kia !... Ngàn trượng sóng. Tam Đảo núi tím dựng bình phong. Một dãy Ba Vì mây thêu nắng... Chim mòng chim két dăm chục vạn. Cuối thu chim về dỡn với sóng. Cá lớn cá... 
               | 
            
            
          
            
              
                thơ tặng nguyễn đức
                 
                Tác giả:  
            Phùng Quán
                 
                Nhân bạn cũ đến nhà mượn sách " Những ngày đen tối " của Nguyên Hồng. Cuộc đời tươi sáng lắm. Xem " đen tối " làm gì ? Nếm hoài vị cay đắng. Ta ngọt ngào thiếu chi ! Niềm vui như hoa tươi. Nỗi buồn như rễ đắng. Hoa ngày... 
               |