lời mẹ dặn
Tác giả:
Phùng Quán
Tôi mồ côi cha năm hai tuổi. Mẹ tôi thương con không lấy chồng. Trồng dâu, nuôi tằm, dệt vải. Nuôi tôi đến ngày lớn khôn. Hai mươi năm qua tôi vẫn nhớ. Ngày ấy tôi mới lên năm. Có lần tôi nói dối mẹ. Hôm sau tưởng...
|
lá khổ sâm
Tác giả:
Phùng Quán
Ly rượu đời Thượng đế ban cho tôi. Quá bủn xỉn. Tôi chỉ mới nhấp môi đã cạn. Khi chén rượu đời đã cạn. Mà túi rỗng không. Phải đứng lên và bước ra khỏi quán. Nghĩa là. Phải nhắm thái dương mình nổ súng. Hay xiết dây thòng...
|
hôn
Tác giả:
Phùng Quán
Trời đã sinh ra em. Ðể mà xinh mà đẹp. Trời đã sinh ra anh. Ðể yêu em tha thiết. Khi người ta yêu nhau. Hôn nhau trong say đắm. Cón anh, anh yêu em. Anh phải ra mặt trận. Yêu nhau ai không muốn. Gần nhau và hôn...
|
mời rượu
Tác giả:
Phùng Quán
Mời bác Ba Vì xích lại đây. Ta cùng tuý luý ngắm sóng say. Tôi đùa bác đấy đừng tưởng thật. Bác xích lại gần tôi cũng gay. Bác là Ba Vì tôi Phùng Quán. Bác đông khách tôi càng lắm bạn. Toàn bợm rượu coi trời bằng...
|
kinh cầu nguyện buổi sáng
Tác giả:
Phùng Quán
Tôi sẽ đi với em. Cho đến mút chót con đường. Cho đến lúc nằm dài dưới đáy huyệt ! Có thể em chết trước tôi. Cũng có thể tôi chết trước em. Nhưng không sao cả em ơi. Ngày lấy em tôi đã có lời nguyền. Nếu tôi bỏ em lại bơ...
|
nghe tiếng cuốc kêu
Tác giả:
Phùng Quán
Chắc có điều chi bi thương lắm
Không bày giãi được nên phải kêu
Đêm mất ngủ, nghe cuốc kêu đứt ruột
Lòng những bàng hoàng muốn kêu theo
|
huyệt
Tác giả:
Phùng Quán
Tết không vào nhà tôi. Tết đi qua trước ngõ. Tim tôi tan nát rồi. Không còn lành được nữa ! Thi sĩ tôi cô đơn. Giữa đời tôi lạc lõng. Giữa chông gai cuộc sống. Trần trụi không hành trang... Bạc đầu vẫn trẻ con. Dại khờ...
|
sám hối
Tác giả:
Phùng Quán
Quỳ rạp trán trước đền Diệp lục. Tôi tạ tội cùng cỏ cây. Tôi đã mắc phải nhiều trọng tội:. Khổ đau cuộc đời mà tôi phải nếm trải. Tôi chưa đủ gan nếm trải đến tận cùng. Tôi chưa đủ tình thương. Để thương tất cả những gì cần...
|
hoa giọt lệ của trái tim
Tác giả:
Phùng Quán
Trên dốc núi nắng chiều. Xa xa dòng suối hát. Em kể cho tôi nghe. Về bông hoa nước Đức. Ôi bông hoa nước Đức. Mà đời em được nhìn. Hoa giọt - lệ - trái - tim ! Hoa hình tim, màu tươi, máu đỏ. Như vừa móc từ lồng ngực ra. Và...
|
hoa sen
Tác giả:
Phùng Quán
"Trong đầm gì đẹp bằng sen. Lá xanh bông trắng lại chen nhị vàng. Nhị vàng bông trắng lá xanh. Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn ". Mặc cho câu ca được cả nước lưu truyền. Và đời vẫn tin là ca ngợi phẩm chất của sen. Nhưng...
|