thơ tình tôi viết
Tác giả:
Xuân Quỳnh
Thơ tình tôi viết cho ai. Giữa muôn sóng nước nơi ngoài đảo xa. Lán che, công sự là nhà. Nhớ thương cất đáy ba lô theo cùng. Một mảnh vườn, một dòng sông. Mặt người con gái như vầng trăng thu. Gửi ai tôi viết dòng...
|
thơ tình cho bạn trẻ
Tác giả:
Xuân Quỳnh
Vẫn con đường, vạt cỏ tuổi mười lăm. Mặt hồ rộng, gió đùa qua ké lá. Lời tình tự trăm lần trên ghế đá. Biết lời nào giả dối với lời yêu... Tôi đã qua biết mấy buổi chiều. Bao hồi hộp, lo âu và hạnh phúc. Tôi trăn trở...
|
hoa tường vi
Tác giả:
Xuân Quỳnh
Trắng với hồng và tim tím nhạt. Tựa màu mây phiêu lãng cuối trời xa. Hoa tường vi như thực lại như mơ. Cùng tôi sống suốt một thời trẻ dạị. Vóc nhỏ nhắn trước tầm gió thổi. Tôi hiểu điều trong lá nói lao xao. Ở nơi nào bởi...
|
cố đô
Tác giả:
Xuân Quỳnh
Với vết chân của bầy dã thú. In trên nền gạch cũ trước lăng vua. Với dòng sông như không chảy bao giờ. Vẫn mờ ảo ngàn năm màu sương khói. Tà áo trắng bay về đâu vời vợi. Con thuyền khuya trăng gọi phía nguồn xa. Màu nắng...
|
mái phố
Tác giả:
Xuân Quỳnh
Yêu thương là lòng anh. Bao dung là mái phố. Sinh ở đây thuở nhỏ. Lớn lên tôi đi xa. Trời khi nắng khi mưa. Lại nhớ về mái phố. Ơi cái màu ngói cổ. Màu áo mẹ gian lao. Những nét thấp đường cao. Tình yêu không bình...
|
mẹ và con
Tác giả:
Xuân Quỳnh
Viết cho Tuấn Anh. - Mẹ ơi, bông hoa kia. Là của ai hở mẹ? Cái màu xanh trên cửa. Kia nữa là của ai? - Của con đấy con ơi. Đều của con tất cả. Cái màu xanh trên cửa. Cái bông hoa cuối vườn. Ông mặt trời chiều...
|
những con đường tháng giêng
Tác giả:
Xuân Quỳnh
Tôi yêu những con đường Hà Nội. Cuối năm cây cơm nguội lá vàng. Những ngọn đèn thắp sáng lúc hoàng hôn. Mái phố cũ nhấp nhô trong khói nhạt. Ngã năm rộng, cỏ ven hồ xanh mướt. Năm nay đào nở sớm, tháng giêng sang. Tháng...
|
tiếng gà trưa
Tác giả:
Xuân Quỳnh
Trên đường hành quân xa. Dừng chân bên xóm nhỏ. Tiếng gà ai nhảy ổ:. " Cục... cục tác cục ta". Nghe xao động nắng trưa. Nghe bàn chân đỡ mỏi. Nghe gọi về tuổi thơ. Tiếng gà trưa. Ổ rơm hồng những trứng. Này con gà...
|
không đề (3)
Tác giả:
Xuân Quỳnh
Viết cho Vũ. Mắt anh nâu một vùng đất phù sa. Vùng đất của nơi nào trong trí nhớ. Em chiếm đoạt rồi em hoảng sợ. Giữa vô cùng hoang vắng giữa cô đơn. Mấy năm rồi, thơ em buồn hơn. Áo em rộng, lòng em tan nát...
|
chuyện cổ tích về loài người
Tác giả:
Xuân Quỳnh
Trời sinh ra trước nhất. Chỉ toàn là trẻ con. Trên trái đất trụi trần. Không dáng cây ngọn cỏ. Mặt trời cũng chưa có. Chỉ toàn là bóng đêm. Không khí chỉ màu đen. Chưa có màu sắc khác. Mắt trẻ con sáng lắm...
|