thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (1458)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1458)
Một Thoáng Ngỡ Ngàng
Lang thang khuây khoả lần Facebook
Chợt thấy giữa màn, ảnh của em
Cũn cỡn, chân tròn, môi tủm tỉm
Cái gì bỗng chốc xoáy phăng ngang...
Dẫu thời dĩ vãng thụt lùi xa
Kỷ niệm ngày xưa đã nhạt nhoà
Bến mộng êm đềm sông nước chảy
Nay chiều hiu quạnh, vắng con đò
Những loáng thoáng vờn thỉnh thoảng đêm
Chập chờn le lói ánh lân tinh
Lập loè khoảnh khắc sau luồng gió
Phụt tắt không gian chẳng rõ hình
Lắm lúc mơ màng giấc ngủ khuya
Đường xa hun hút, vấn vương về
Nào đâu gặp gỡ, buồn quay gót
Sẫm tối giăng trùm cả lối đi
Bao buổi hoàng hôn rụng nắng tàn
Bước bờ cỏ cháy, nỗi bâng khuâng
Nỉ non tâm sự lời trao giấy
Ẩn hiện đâu đây bóng của Nàng!...
Tất cả giờ đây là mảnh chết
Chơ vơ hoang mạc, hứng đùn bay
Một cơn lốc thoảng nghìn cân cát
Phủ lấp nhẹ nhàng tợ nhấc tay
Ta ngắm, ta nhìn chạnh xót đau
Còn đâu khép nụ trắng tinh màu
Gieo thương, gợi nhớ dài năm tháng
Khiến kẻ âm thầm cất thật sâu.
31/8/2019
Nguyễn Thành Sáng
Phải Duyên Đầu Ấp Má Kề
Qua sự giao lưu với bạn bè
Lần hồi tin tức đến tai nghe
Rằng anh con một, nhà gia giáo
Vườn ruộng thẳng cò, chim xếp ve
Trán rộng ngài thanh mặt chữ điền
Dường như xấp xỉ khoảng trung niên
Nét cười thân thiện đầy duyên dáng
Suối chải duỗi cao, tánh lại hiền
Ấn tượng ban đầu đã khắc ghi
Khiến tim xao xuyến khúc thầm thì
Ấp ôm mộng tưởng cùng ai đó
Suốt chuỗi đường trần, vó ngựa phi
Nguyệt Lão xe tơ chẳng phũ phàng
Thời gian lặng lẽ kết tào khang
Cho đây gặp đấy giây tương ngộ
Đã ngỡ trăm năm, dẫu muộn màng
Giọng đầm khiêu gợi thoảng đâu đây
Lảng vảng du dương ngập quả nầy
Cảnh vật bây chừ sao lạ quá
Ngàn hoa đua nở, bướm ong vây
Vạn dặm sơn khê vẫn ấm nồng
Trao lời thương nhớ sưởi vào đông
Rét niêm, tuyết chận, tràn xuân sắc
Thu chuyển, hạ tàn, xoá bão giông
Có phải thuở xưa lỡ mối tình
Hiện thời vành vạnh toả lung linh
Đươm hương ngan ngát đêm huyền ảo
Nối điệu yến oanh quyện bóng hình.
August 31, 2019
Tam Muội