đoạn cuối một cuộc tình
Đoạn Cuối Một Cuộc Tình
Thà đừng gặp lại nhau…Tình ấy!
Để bây giờ không phải nhói đau
Tiếc vầng lóng lánh thuở nào
Mà nay đã rụng, để sầu đêm đen!
Thà chẳng nhớ đến em ngày đó
Mặc dòng đời mưa gió vần xoay
Nhớ chi để phải những ngày
Quay tìm dĩ vãng, tìm ai làm gì
Thà quên hẳn, không ghi ký ức
Để cho lòng khỏi lúc vấn vương
Bước chân trở lại con đường
Hỡi ôi! Đường cũ mù sương mất rồi
Thà chớ bận một đời héo hắt
Khỏi chuyển về gió mát trăng thanh
Tặng thêm quả chín treo cành
Thì đâu có phải đoạn đành cố quên!…
Thôi hết rồi! Cái tên tình mộng
Chuỗi năm dài quyện bóng theo tôi
Những khi tận đỉnh chơi vơi
Vẫn còn một chỗ trao lời dấu yêu
Em đã quét lá chiều gom góc
Để không nhìn lăn lóc đầy sân
Trải lên cảnh sắc điêu tàn
Dưới tà rụng tắt thêm ngàn xót xa
Kể từ nay chỉ là vĩnh biệt
Còn cái gì để viết thành thơ
Thì đây! Mảnh trắng đang chờ
Ngân nga khuây khoả những giờ buồn tênh!
16/5/2017
Nguyễn Thành Sáng