thơ cho người cận thị
Tác giả:
Hoàng Lộc
Em nhìn gần em chẳng biết nhìn xa. Gần khó thấy và xa càng không thấy. Chút tình của ta sao mà khổ vậy. Mãi lem hem từ bữa nói yêu người. Em nhìn ai chưa chắc rõ ràng ai. Chưa chắc rõ trong vòng ba bốn thước. Chút tình của...
|
chuyện tây hiên
Tác giả:
Hoàng Lộc
Từ trong cổ lục. Em là tiểu thơ. Lòng quen khuê các. Tây hiên đứng chờ. Ta, thằng phiêu lãng. Nghe đồn sang chơi. Mới nhìn đã sảng. Ơi em tuyệt vời. Rượu hồng một chén. Tình trần thẳm sâu. Quan hà nửa chén. Bỏ em bên...
|
ngày trở lại hội an
Tác giả:
Hoàng Lộc
Khi anh về trời phố cũ lên sương. Đôi chút lạnh đôi chút sầu tháng chạp. Vừa đủ mỏi đôi chân thằng lãng bạt. Anh nghiêng vai ngó lại cuộc đời mình. Áo bụi mù và tóc gió phai xanh. Tay vẫn ngắn để trăm lần thua thiệt. Phố thì...
|
thơ tặng vợ nhà
Tác giả:
Hoàng Lộc
Trong thơ xưa ai gánh gạo đưa chồng. Hay vẫn chỉ là em nỉ non tiếng khóc. Hay vẫn chỉ là em bốn mùa khổ nhọc. Hồn vọng phu đã lội mấy sông đời? Anh xưa kia vì chút mộng bên trời. Mê bắt bóng, khuyây cái sầu tan hợp. Giữa...
|
bài thơ tình trong tù
Tác giả:
Hoàng Lộc
mồ tổ nhà em, loài bất nghĩa
hai năm lòng cũng đủ quên rồi
ta như con chó không buồn sủa
chỉ gầm gừ ngó cuộc tình trôi!
1977
|
hạnh phúc buồn
Tác giả:
Hoàng Lộc
Ví ngày xưa em chẳng bước qua cầu. Dễ đã chắc chi lòng kia được vậy. Như chuyện lấy chồng thì em cứ lấy. Còn chuyện mình, em cứ bảo không quên. Tin trăm lần cũng giống lúc chưa tin. Nên hạnh phúc phải buồn hiu - em ạ ! Ta...
|
thơ hăm dọa
Tác giả:
Hoàng Lộc
Thơ Hăm Dọa. Em thất đức một lần yêu giỡn mặt. Bãi thu khô rụng trái nhớ xanh dờn. Khi quyết chí đi truy tìm chứng tích. Bữa nổi xùng, anh kiện chết em luôn. Có lắm thứ chẳng cần chi phỉnh gạt. Như câu thơ thơm...
|
thơ viết ở chân cầu
Tác giả:
Hoàng Lộc
Ôi chồng em dễ chi là Từ Hải. Mà ta tin còn một buổi qui hàng. Nên em ạ dù Nguyễn Du sống lại. Cũng điếng hồn cho Kim Trọng lang thang. Ta đã lang thang mấy lần Kim Trọng. Từ hôm qua goá bụa một phần đời. Có mỏi mắt...
|
mưa cuối đời thơ
Tác giả:
Hoàng Lộc
Rồi tóc trắng phất phơ chiều sương khói. Thế xuân thu rẻ rúng chuyện công hầu. Tình cũng chảy mỗi dòng theo mỗi cõi. Ai trách lòng ta khỏi biển xanh dâu ? Câu thơ viết bên kia trời tưởng nhớ. Đưa ta về ray rứt giữa canh...
|
ngô đồng
Tác giả:
Hoàng Lộc
Là dây cát, dây đằng - em mọc ở cội tùng. Là phượng hoàng - em tìm cành ngô mà đậu. Tìm không ra cành ngô ? hãy bật lời thảm tư? Chẳng thấy cội tùng ? hãy tự héo khô đi! **. Khi vác đời làm gã tình si. Ta ngạo nghễ như...
|