bài thơ tình trong tù Tác giả: Hoàng Lộc
mồ tổ nhà em, loài bất nghĩa
hai năm lòng cũng đủ quên rồi
ta như con chó không buồn sủa
chỉ gầm gừ ngó cuộc tình trôi!
1977
|
chuyện tây hiên Tác giả: Hoàng Lộc
Từ trong cổ lục. Em là tiểu thơ. Lòng quen khuê các. Tây hiên đứng chờ. Ta, thằng phiêu lãng. Nghe đồn sang chơi. Mới nhìn đã sảng. Ơi em tuyệt vời. Rượu hồng một chén. Tình trần thẳm sâu. Quan hà nửa chén. Bỏ em bên...
|
hạnh phúc buồn Tác giả: Hoàng Lộc
Ví ngày xưa em chẳng bước qua cầu. Dễ đã chắc chi lòng kia được vậy. Như chuyện lấy chồng thì em cứ lấy. Còn chuyện mình, em cứ bảo không quên. Tin trăm lần cũng giống lúc chưa tin. Nên hạnh phúc phải buồn hiu - em ạ ! Ta...
|
lại một mùa xuân viễn xứ Tác giả: Hoàng Lộc
Cũng chỉ mình anh nhìn qua cửa sổ. Sân nhà người vạn thọ đã vàng bông. Với đôi mắt cũng vàng hoe cố xứ. Nghe hắt hiu chút nắng tạt bên lòng. Lại chỉ mình anh qua hè phố lạ. Chân lênh đênh không bước kịp tình người. Nửa...
|
lót ổ Tác giả: Hoàng Lộc
Anh xin lót ổ em nằm. Cọng rơm nhánh cỏ ướt đầm giọt vui. Bóng mây nghi hoặc tan rồi. Hồn xanh mái lợp nắng trời ước mơ. Em nằm đắp kín niềm xưa. Tóc mai nghìn sợi thơm tờ cổ thi. Như đôi thú lạc thầm thì. Lại ân ái dậy...
|
màu áo màu mây Tác giả: Hoàng Lộc
*tặng Lộc em. Có lẽ còn thương thời đi học. Nên em thường mặc áo trắng dài? Áo ngày xưa bây giờ sờn rách. Mà màu trắng ấy chẳng chi phai! Có lẽ còn thương thời lang bạt. Mà ta thường ngó mây trôi đi. Thà như mây một...
|
mưa cuối đời thơ Tác giả: Hoàng Lộc
Rồi tóc trắng phất phơ chiều sương khói. Thế xuân thu rẻ rúng chuyện công hầu. Tình cũng chảy mỗi dòng theo mỗi cõi. Ai trách lòng ta khỏi biển xanh dâu ? Câu thơ viết bên kia trời tưởng nhớ. Đưa ta về ray rứt giữa canh...
|
ngày trở lại hội an Tác giả: Hoàng Lộc
Khi anh về trời phố cũ lên sương. Đôi chút lạnh đôi chút sầu tháng chạp. Vừa đủ mỏi đôi chân thằng lãng bạt. Anh nghiêng vai ngó lại cuộc đời mình. Áo bụi mù và tóc gió phai xanh. Tay vẫn ngắn để trăm lần thua thiệt. Phố thì...
|
ngô đồng Tác giả: Hoàng Lộc
Là dây cát, dây đằng - em mọc ở cội tùng. Là phượng hoàng - em tìm cành ngô mà đậu. Tìm không ra cành ngô ? hãy bật lời thảm tư? Chẳng thấy cội tùng ? hãy tự héo khô đi! **. Khi vác đời làm gã tình si. Ta ngạo nghễ như...
|
thơ cho người cận thị Tác giả: Hoàng Lộc
Em nhìn gần em chẳng biết nhìn xa. Gần khó thấy và xa càng không thấy. Chút tình của ta sao mà khổ vậy. Mãi lem hem từ bữa nói yêu người. Em nhìn ai chưa chắc rõ ràng ai. Chưa chắc rõ trong vòng ba bốn thước. Chút tình của...
|