thơ viết ở chân cầu
ôi chồng em dễ chi là Từ Hải
mà ta tin còn một buổi qui hàng
nên em ạ dù Nguyễn Du sống lại
cũng điếng hồn cho Kim Trọng lang thang
ta đã lang thang mấy lần Kim Trọng
từ hôm qua goá bụa một phần đời
có mỏi mắt trên Tiền Ðường nổi sóng
thì bạc lòng em cứ bạc lòng vui
như bến bãi mười năm rồi cát lở
có ngậm ngùi đến mấy cũng bằng không
cái thất thế khoanh đời ta một xó
gọi tình xưa, em tay bế tay bồng
ta có đến vịn vai cầu mấy bận
đứng trông trời mây trắng hãy còn bay
bóng hiu hắt thả đôi bờ, nước cuốn
em qua cầu thuở đó chắc không hay !
Hoàng Lộc