Poem logo
Poem logo

đi giữa thông già

Tác giả: Thiên Ân
ĐI DƯỚI THÔNG GIÀ

Rón rén đôi chân dưới thông già

Tâm hồn lộng gió giấc mơ xa

Quanh co đồi dốc trời se lạnh

Em vội khép mình trong khóm hoa

Ta nhặt duyên tơ lẫn nụ cười

Gom góp thời gian nỗi đau đời

Thoai thoải lối về gieo sầu nhớ

Không gian chìm ngập bến bờ vui

Đâu tiếng hát ai.lãng vãng bay?

Trên đồi thông vắng bóng em gầy

Cỏ non mịn màng như làn tóc

Ai xõa bên đường chút thơ ngây?

Đi dưới thông già nghe nhớ thương

Em đi bỏ nốt hết con đường

Câu nói ngập ngừng...rơi trong gió

Chút tình lãng mạn đẫm mùi hương

Đi dưới thông già lạnh con tim

Như cánh chim bay biết đâu tìm?

Gói ghém nỗi niềm trong đáy mắt

Gãy cánh thiên đường trong lặng im

Đi dưới thông già chân rối chân

Tiếng nói ,câu cười bỗng xa dần

Nhặt cánh hoa tàn phơi trong nắng

Dĩ vãng theo về mộng bâng khuâng

Đi dưới thông già ôm tình thơ

Người đã về đâu lá xác xơ?

Đường vắng thênh thênh ai dìu bước?

Nụ hôn chết lịm trên môi hờ

Ân Thiên ( Bình Dương)

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm