biển khóc
BIỂN KHÓC
Em có nghe sóng biển về oán trách?
Kể chuyện tình yêu nước mắt tuôn trào
Những đợt sóng nhả âm thanh rì rào
Suy nghĩ,vu vơ ,giận hờn,vô cớ
Biển khóc thầm muôn đời như mắc nợ
Trả cho đời những hương vị tình yêu
Mộng bay chơi theo ngọn gió xa chiều
Xốn xang ,bồi hồi phai phôi kỉ niệm
Em ở đâu suốt đời anh tìm kiếm?
Ai vô tình đạp đỗ lá thương đau?
Trái tim anh như xao xác không màu
Tình khô héo từ trăm năm dồn lại
Màu mắt biếc anh tìm đâu không thấy?
Dáng nhỏ buồn rớt nhẹ xuống biển sâu
Cây yêu thương đã mọc kín tự hôm nào?
Tình xa vắng mấy mùa trăng vụn vỡ?
Cát mịn màng êm êm một triều nhớ
Sóng chao nghiêng ,e ấp những ai hoài?
Thương thương nhiều ngày ấy…ở bờ vai
Lồng ngực phập phồng đổ xô khát vọng
Nắng trở mùa trên làn môi em mỏng
Anh van em…tình yếu ớt …muộn màng
Trái tim biển thoi thóp ,mùa hợp tan
Khi cánh nhạn xa đàn từ kiếp trước
Ta lang thang trên dòng đời xuôi ngược
Lại vô tình lạc mất nửa đời nhau
Biển cô đơn ,vô vọng …biển thét gào
Miền kí ức vỗ về bên vách đá
Ân Thiên ( Bình Dương)
Bài này đã được xem 801 lần
|
Người đăng:
|
Tố Nữ
|
|
|