biển khóc trường sa – khóc quê nhà
Giấu tình em ta đi lên núi
Quy ẩn giang hồ bỏ cuộc chơi
Rửa tay gác kiếm hề thương nhớ
Rượu khổ đau uống cạn trăm bồ
Danh tướng nửa đời không ấn tín
Dọc ngang thuở đạp đất đội trời
Sông Dịch ngàn năm ai đưa tiễn
Hồn Kinh Kha bỗng hóa thành thơ
Thơ ở trong ta thơ bật máu
Đòi Tần Doanh Chính trả cơ đồ
Hàm Dương uất khí lưu thiên cổ
Hào kiệt muôn thu chết chẳng mồ
Chờ mãi sông Hồng đâu đã cạn
Hương Giang đâu đã chảy ngược dòng
Cửu Long chín cửa còn ôm hận
Mài phảng đợi người bên ánh trăng
Giấu tình em ta đi xuống biển
Biển khóc Trường Sa- khóc quê nhà
Sớm mai nào nghe tin đảo mất
Trời ơi ! Thân thể của mẹ ta
Linh Phương