vấn tình
Em cười đẹp lắm em biết không
Nhưng tiếc rằng em đã có chồng
Tuổi chưa mười tám sao đã vội
Thuyền đi để lại vắng bến sông
*
Chiều nhạt hôm nay chợt thấy nàng
Bên bờ sông trắng, mình lang thang
Trên mặt thoáng buồn vương ngấn lệ
Mới hay thiếp ấy đã bỏ chàng
*
Gặp anh em chẳng nói một lời
Cúi đầu mải miết tóc buông lơi
Nắng chiều phảng phất bên tà áo
Gượng cười, đò ấy đã trôi xuôi
*
Anh chạy theo em một quãng gần
Muốn ôm trầm lấy một tấm thân
Để hồn nương náu quên cô độc
Quên hết nềm đau với thế nhân
*
Nhưng sao nàng ấy mãi dần xa
Áng mây theo gió cũng la đà
Sóng trào trên mặt lòng sông vắng
như niềm đau khổ dài ngân nga
*
Chiều nay sao buồn bã thê lương
Gặp em anh thêm nỗi chán trường
Phảng phất đâu đây mùi năm tháng
Đời người mờ ảo tựa màn sương.