xuân tàn
Xuân Tàn
*
Gió xuân ve vãn khắp vườn lan,
Khói ẩm chiều nay bỗng lạnh tràn!
Mùi đất, cỏ thơm luồn cửa sổ
Hồn theo cánh én thả miên man!
Xuân hồng e ấp hồn tôi mãi
Xuân tới, xuân đi nỗi muộn màng!
Hư ảo kiếp người say chẳng tỉnh
Tựa nàng tiên nữ dạo trần gian.
HV