cảm thơ trọng trí
Thơ Trí như hồn nguyệt
Điên loạn một màu huyền
Yêu yêu trào máu nóng
Đời anh lại chuân chuyên
Hạo cách anh vài kiếp
Nhưng mà lại cùng duyên
Anh mãi yêu trăng sáng
Tôi yêu như kẻ điên
Anh lại yêu bầu đá
Tôi coi rượu là tiên
Nửa đời anh chưa hết
Tôi cũng đã đến liền
May hơn a chút xíu
Chắc hơn anh vài thiên
Hẹn anh vài năm nữa
Gặp anh uống đã nghiền.