nằm mèo
Tác giả:
Hà Huyền Chi
Đất khách nằm mèo ôn cố sự
Cơn đau còn đầy, nói không đủ
Mười hai con giáp võ vàng qua
Chân mỏi ráng đi tròn cuộc lữ.
|
nên chăng
Tác giả:
Hà Huyền Chi
Trong nhớ ta có con ma mò. Trong nhớ ta có bầy sâu đo. Những con sâu đo lòng quảng đại. Những con ma chỉ lối dại khờ. Trong ghét ta có con tinh chồn. Trong ghét ta có mầm ghen tuông. Mầm ghen ấy cho cây phiền não. Tinh...
|
nghe một trời buồn mưa
Tác giả:
Hà Huyền Chi
Vắt chữ ra khói thuốc. Vắt tim chàng ra men. Nợ gì em kiếp trước. Nên đời này mạt thêm. Chàng những đêm mất ngủ. Chàng những ngày đói thư. Thêm võ vàng tâm sự. Tâm với người đều hư. Em một mình mắt ướt. Ðắng cay đến...
|
người mãi nhớ người
Tác giả:
Hà Huyền Chi
Khép mở rộn ràng cánh bướm vào xuân. Tươm mật tinh khôi đóa môi thiên thần. Thiên đàng bao xa, chốn nào địa ngục. Ta gọi hồn ta lạc giữa mê lâm. Thôi giận bâng quơ quên hờn lãng đãng. Cởi mối tương tư trời đất thương...
|
ngoan cường
Tác giả:
Hà Huyền Chi
Ðặt cửa này lại tiếc cửa kia. Cơn may vận rủi nào đã chia. May đến vội mây bay gió thoảng. Rủi đeo hoài, bám riết không đi. Bạc rách túi, đôi khi rách áo. Tình trăm năm gian khổ còn dài. Ðêm lãng đãng trăng soi huyền...
|
nắng ở môi người
Tác giả:
Hà Huyền Chi
Nắng múa trên cành, lòng như cây. Ta nhớ em nỗi nhớ thêm đầy. Hộp cơm sẻ nửa ăn bằng mắt. Không rượu mà sao cùng ngây say. Muốn tiêu hoang phí cơn dành dụm. Nghĩ dến mai chiều mình chia tay. Sông lớn dềnh lên con nước...
|
muộn rồi
Tác giả:
Hà Huyền Chi
Hối chi thì cũng muộn rồi
Nói chi thì cũng nghẹn lời há em?
Không đành ngảnh mặt vờ quên
Ngậm ngùi đối mặt oan khiên bây gi©
|
nắng mưa
Tác giả:
Hà Huyền Chi
Em như vạt nắng hiếm hoi. Ghé vùng mưa lạnh, thăm trời cao nguyên. Không dưng nắng giận đồi nghiêng. Bóng mây nghi hoặc giăng trên sông thề. Dưng không mưa gió não nề. Nắng đi biền biêt có nghe buồn rừng. Bên trong nỗi...
|
nghiệt ngã
Tác giả:
Hà Huyền Chi
Ba đời một kiếp đủ chưa
Anh ôm ảo vọng, anh chờ hụt hơi
Vẫn trăng tròn khuyết ngậm ngùi
Với sông nghiệt ngã đầy vơi từng ngày
Bến vui tưởng đã quanh đây
Thoắt xa muôn dặm trong cay đắng người
|
người rồi xa mãi xa
Tác giả:
Hà Huyền Chi
Sáng nghe lời em vui. Lòng thôi là gỗ đá. Tim thoắt xanh nụ cười. Ngày hồn nhiên hoa lá. Sáng nghe giọng chim quen. Muà đời thôi nghiệt ngã. Em rót đầy hơi men. Cho hồn thôi lạnh giá. Ðường rồi phai dấu chân. Ðời dẫu...
|