nắng ở môi người
Nắng múa trên cành, lòng như cây
Ta nhớ em nỗi nhớ thêm đầy
Hộp cơm sẻ nửa ăn bằng mắt
Không rượu mà sao cùng ngây say
Muốn tiêu hoang phí cơn dành dụm
Nghĩ dến mai chiều mình chia tay
Sông lớn dềnh lên con nước muộn
Ráng không nghi đến chuyện bèo mây
Nắng ở môi người, nắng giữa đêm
Trói nhau bằng trăm sợi tơ mềm
Trong nôi hạnh phúc, trên đầu gió
Ngả ngớn vèo bay những cánh tên
Em ở bên trời có nhớ ta
Hạt muối vừa chia, vui chưa già
Mà đứa đầu sông, người cuối biển
Thế kỷ buồn hờ hững trôi quạ