nên chăng
Trong nhớ ta có con ma mò
Trong nhớ ta có bầy sâu đo
Những con sâu đo lòng quảng đại
Những con ma chỉ lối dại khờ
Trong ghét ta có con tinh chồn
Trong ghét ta có mầm ghen tuông
Mầm ghen ấy cho cây phiền não
Tinh chồn này reo rắc tai ương
Ghét hay yêu nên chăng hào tình?
Giết hay tha nên chăng bạo hành?
Vực ngờ kia sâu hơn cõi chết
Ðúng hay sai rồi cũng tan tành
Gươm này em, thanh gươm bén ngót
Hãy đâm cho nát ngực trăng hoa
Cung này em, một gùi tên nhọn
Bắn đi em, nếu còn buồn ta
Trong nhớ ta có con ma Hời
Có tiếc thưong ngàn kiếp chưa nguôi
Lệ như sông, hờn ra biển mặn
Hối thành mây thì cũng xong đờị