đi hoành sơn 1
Hoành sơn mờ mịt, áng mây tà
Cô dương đỉnh núi, bóng chiều xa
Cây lá hắt hiu buồn đợi gió
Tầng không xanh ngắt bỗng nhạt nhòa
Màn đêm vừa vắt lên trồi biếc
Đường trường vạn dặm chỉ mình ta
Rét mướt buồn len trong tà áo
Thèm đâu bếp lửa dưới hiên nhà.