đi hoành sơn 2
Hoành sơn một dãy ngang Hà Quảng
Chặt đôi nam bắc một đèo Ngang
Giang sơn đất việt ôi hùng vĩ
Đã từng đau đớn gót sâm lăng
Bao lớp anh linh nằm ngã xuống
Mỗi tấc đất này máu nhuộm loang
Tôi đến một chiều thu lá rụng
Cúi đầu nguyện thắp nén tâm nhang.