không đề (4)
muội đi êm quá không lời biệt.
không thuyền không bến không nắng hanh
không mưa không gió trời sao rụng
tiếng đàn ta gửi hoá vô thanh
giọt buồn đọng mãi thành châu quí
rơi tại phương nào muội nhớ không?
ta nhờ thiên cổ đi tìm lại
để ánh hồng lên lúc muội cười
Bài này đã được xem 568 lần
|
Người đăng:
|
Thanh Lưu
|
|
|