thơ viết ở biển
Tác giả:
Hữu Thỉnh
Em xa anh. Trăng cũng lẻ, mặt trời cũng lẻ. Biển vẫn cậy mình dài rộng thế. Vắng cánh buồm một chút đã cô đơn. Gió không phải là roi mà quất núi cũng mòn. Em không phải là chiều mà nhuộm anh đến tím. Sóng chẳng đi tới...
|
tiếng hát trong rừng
Tác giả:
Hữu Thỉnh
Nhạc làm trong rừng em hát giữa Trường Sơn. Người sốt rét hát cho người sốt rét. Đường ngổn ngang đường đất còn cháy khét. Cây mát cho người người mát cho nhau. Nhạc ở trong đàn đàn có gì đâu. Rừng bỗng chao nghiêng trước...
|
tôi bước vào thành phố
Tác giả:
Hữu Thỉnh
Tôi bước vào thành phố. Với nguyên mùi rơm tươi. Có đám mây vải ốc. Thường thấy lúc chuyển trời. Tôi hay héo như cây. Tôi hay buồn như nước. Ba bảy tấm gương mờ. Với bao nhiêu lối quặt. Gập ghềnh đường tôi đi. Không...
|
trông ra bờ ruộng
Tác giả:
Hữu Thỉnh
Trông ra bờ ruộng năm nào. Mưa bay trắng cỏ, cào cào cánh sen. Mẹ tôi nón lá bước lên. Mạ non đầu hạ trăng liềm cuối thu. Quanh quanh vẫn một mảnh bờ. Bây nhiêu toan tính đến giờ chưa yên. Mẹ tôi gạt cỏ bước lên. Cỏ dày,...
|
thơ dưới mái hiên
Tác giả:
Hữu Thỉnh
Gà không gáy trời vẫn sáng. Cây không héo đời vẫn buồn. Tôi nép dưới mái hiên. Cố tin rằng hôm nay không còn ai bất hạnh. Nhanh một bước vẫn còn tiếng thở dài. Chậm một bước vẫn đông người ăn uống. Lá khóc cho ai? Đẫm...
|
tìm người
Tác giả:
Hữu Thỉnh
Chiều rung chuông...
Chiều rung chuông
Có con chim nhỏ bị thương cuối trời
Tôi nhớn nhác đi tìm người
Bước chân thì ngắn, đường đời thì xa.
1989
Hữu Thỉnh
|
tôi đi bào ngư
Tác giả:
Hữu Thỉnh
Tặng chiến sĩ đảo Bạch Long Vĩ. Tôi neo mình vào biển. Biển và tôi trong tiếp xúc toàn thân. Biển nhận ra tiếng gõ cửa dập dờn. Tiếng bền bỉ của tim tôi đang gõ. Nhận ra tiếng của người nghèo đi tìm của. Biển mở toang những...
|
trở lại mùa xuân
Tác giả:
Hữu Thỉnh
Con chim xanh mê trái lựu trước vườn. Mùa hạ trôi qua từ ngày chim trốn tiếng. Em ở đâu? Cây thưa và bến rộng. Rượu nào cho người nhớ, áo nào cho người xa. Bóc hạt sen bùi gặp một tâm sen. Tâm sen đắng mình ơi ta vẫn...
|
trước tượng bay-on
Tác giả:
Hữu Thỉnh
Ở đây Trời bị bỏ quên. Hoa biếng nở, đá đá chen hết người. Đá đang rợn ngợp trước tôi. Cánh tay đeo ngấn bao đời còn say. Quân kia, voi đấy, võng này. Mặt người với giọng đắng cay thuở nào. Tài tình chất một núi cao. Tài...
|
thư mùa đông
Tác giả:
Hữu Thỉnh
Thư viết cho em nhòe nét mực. Phên thưa sương muối cứ bay vào. Núi rét đêm qua chừng mất ngủ. Sáng ra thêm bạc một nhành lau. Ở đây tuyết trắng bên chăn mỏng. Bếp đỏ cơm trưa núi vẫn mờ. Mực đóng thành băng trong ruột...
|