quỳnh lệ
Tác giả:
Phạm Ngọc
Về hát lên trong đêm. Nở cánh hoa trinh nguyên. Em như một đoá Quỳnh. Phút giây rồi úa tàn. Tình khỏa thân ngát hương. Vội vàng đêm hiến dâng. Rung lên ngàn cánh biếc. Rồi tan theo khói sương. Đời xa khi mất nhau...
|
hỏi em
Tác giả:
Phạm Ngọc
Trong tiếng hót của chim. Có trời xanh buổi sáng ? Trong nụ cười của nắng. Có ngàn hoa lá xanh ? Trên cánh đồng mùa xuân. Có ngày thơm lúa mới ? Trên con đường bước tới. Có buồn mây trắng bay ? Trong cuộc đời...
|
ngại ngùng
Tác giả:
Phạm Ngọc
Trời xuân. Phố nắng giữa trưa. Em khoe. Áo mỏng. Tôi đưa mắt nhìn. Ngại ngùng. Nét ngực - thanh tân. Phía sau hàng nút. Đường cong. Vẫn đầy. Tôi thì. Nhát một bàn tay. Chỉ còn. Đôi mắt. Ngo ngoay - áo...
|
hương quỳnh như gió chưa tan
Tác giả:
Phạm Ngọc
Xuân về cho nắng gọi nhau. Chân son gót hồng hoa cỏ. Mây xanh ngát trời thương nhớ. Áo vàng - mai nở trên môi. Em xinh - thơm những nụ cười. Tôi mang trong hồn xứ Huế. Mùa xuân vẳng lời kinh kệ. Cấm Thành sao bỗng...
|
dạ khúc viii (đêm thiêng)
Tác giả:
Phạm Ngọc
Vòng tay ôm hết tình em. Nghe mùa vàng hoa phố đợi. Bình minh ngày vui nắng mới. Mộng về ngự trị trong đêm. Này em hơi thở đã quen. Hương yêu ngát bờ môi nhỏ. Về nhau khát khao nỗi nhớ. Thì thầm ôi tiếng dịu êm...
|
vẫn phố mùa đông
Tác giả:
Phạm Ngọc
Vẫn phố mùa đông tuyết trắng. Con đường kỷ niệm chạy quanh. Vẫn hàng ghế xưa im vắng. Xa vời ký ức mong manh. Ðợi chờ gì ở mùa xuân. Lỡ bước chia thành hai ngả. Quay lưng bỗng thành kẻ lạ. Nỗi buồn chật chội bước...
|
thời gian
Tác giả:
Phạm Ngọc
Trắng ngày
gió tạt cơn giông
ta về giữa phố mùa đông gọi người
phập phồng
cánh lá mưa rơi
thời gian rơi
tiếng yêu ơi
vọng buồn...
Phạm Ngọc
|
từ một giấc mơ cho riêng em
Tác giả:
Phạm Ngọc
Trong giấc mơ cuối mùa thu. Em chợt thấy anh. Trong đêm tối. Bước cùng em. Điệu luân vũ quay cuồng. Tiếng vĩ cầm. Réo rắt. Một cung thương. Như vết chém. Xé màn đêm im lặng. Em tỉnh giấc. Giữa không gian quạnh...
|
kinh điển
Tác giả:
Phạm Ngọc
-và lời cảm ơn. "Xếp hoang tàn ta nhóm lửa cô liêu. Ngày đã qua hay ngày còn tiếp nối..." PĐNC. Em biết không cánh thời gian thúc hối. Lửa trăm năm nhen nhúm mộng xuân thì. Tuổi yêu người đã lạc bước thiên di. Khi...
|
nguyệt tận
Tác giả:
Phạm Ngọc
Từ trăng hoá thân em. Thắp trong ta muôn ngàn mộng mị. Đêm soi bóng mình. Chỉ thấy nỗi nhớ nhung. Thơ ta viết về một mùa trăng huyền diệu. Nơi có em. Ngàn đời thơm ngát tuổi thanh xuân. Đêm treo ngược đời mình. Giữa hư...
|