những ngày tháng không tên
Tác giả:
Phạm Ngọc
Những ngày tháng không tên. Tôi đi trong nỗi nhớ. Và con đường thân quen. Đã xa rồi một thuở. Tạt vào khuôn mặt - nắng. Chỉ một thoáng bình minh. Mưa - trăm ngàn giọt lạnh. Trùng trùng vây bủa quanh. Những ngày...
|
nông nỗi
Tác giả:
Phạm Ngọc
Em cứ nói chia tay cho tôi buồn thêm chút nữa. Chiếc lá xanh có lúc phải lìa cành. Đêm tối nào rồi cũng sẽ bình minh. Thì tiếc chi một lần trong gặp gỡ. Em cứ đi cho thu vàng nỗi nhớ. Tôi sẽ về qua lại lối quen xưa. Nơi...
|
nỗi buồn
Tác giả:
Phạm Ngọc
(Tự tình XVII). Giòng sông nhớ nhấp nhô con sóng vỗ. Vầng trăng khuya soi bóng khuyết hững hờ. Trăm năm vẫn giữ nguyên lời hẹn cũ. Dù thuyền xưa đã bỏ bến xa bờ. Ngày khánh tận lần vẫy tay từ tạ. Kỷ niệm ơi khép...
|
như chưa bao giờ
Tác giả:
Phạm Ngọc
Chia tay đầy một cơn mưa. Hồn đau tháng Chạp như chưa bao giờ. Ngậm ngùi giữa lối quen xưa. Chỉ nghe sỏi đá giăng mờ bước chân. Mưa dài phố rộng buồn tênh. Nhánh sông bay giữa cuộc tình ta trôi. Giọt mưa - đắng ở đầu...
|
nơi khởi điểm của đam mê
Tác giả:
Phạm Ngọc
Thế là. Ta xa nhau. Em lặng lẽ quay về. Cùng những đa đoan đời sống. Chôn kín nỗi đam mê. Một thời vụng dại. Ta âm thầm ruổi rong. Trong hành trình còn lại, hành trang mang nặng trên vai, chút kỷ niệm đã xanh xao. Và nỗi...
|
nơi tình yêu ẩn náu
Tác giả:
Phạm Ngọc
Một lần nào. Cho ta tìm lại. Những bồi hồi pha lẫn xôn xao. Của buổi ban đầu. Đã lặng lẽ nhạt nhòa trong ký ức. Ta bây giờ. Trong tiềm thức. Vẫn u uẩn một nỗi buồn. Vì giòng sông. Mãi xuôi chảy về một hướng. Chưa tìm...
|
nỗi đam mê muộn màng
Tác giả:
Phạm Ngọc
Khi xa nhau. Anh bỏ lại sau lưng nỗi nhớ. Những hò hẹn, giận hờn, lầm lỡ. Con đường. Dài thăm thẳm trước mặt. Đầy kỷ niệm và nước mắt. Vết thương. Em trao còn rướm máu. Niềm đau sâu lắng trong tim. Dằn vặt cùng...
|
như dòng lệ sau cùng
Tác giả:
Phạm Ngọc
Khi em tìm đến với tôi. Bằng một nỗi buồn rất mới. Có tiếng thở dài. Trong những điều kể lể. Mang theo cơn mưa. Dài như dòng lệ. Khi em tìm đến với tôi. Ngày đóng cửa. Giọt nắng cuối thở than. Cùng buổi chiều...
|
những ngày mưa
Tác giả:
Phạm Ngọc
Anh cứ đợi những ngày mưa. Bất chợt - như buổi chiều em đến. Ánh mắt nhìn bịn rịn. Và nụ cười quá đỗi thơ ngây. Chẳng tìm được hôm nay. Cái dịu dàng trong dối mắt ấy. Thuở mưa ướt tóc, bờ vai run rẩy. Kỷ niệm bây giờ...
|
nguyệt tận
Tác giả:
Phạm Ngọc
Từ trăng hoá thân em. Thắp trong ta muôn ngàn mộng mị. Đêm soi bóng mình. Chỉ thấy nỗi nhớ nhung. Thơ ta viết về một mùa trăng huyền diệu. Nơi có em. Ngàn đời thơm ngát tuổi thanh xuân. Đêm treo ngược đời mình. Giữa hư...
|