thu đi trong tĩnh lặng
Trăng vẫn đó khuyết dần theo thu muộn
Gió lang thang sương nhuộm ngọn tơ đồng
Đêm bẽ bàng ai trỡ giấc im trông
Vàng thân gấm giữa dòng sâu ly biệt
Em không đến nỗi lòng ta da diết
Để quên lời thu tiễn khúc mùa xa
Ta cũng quên đi những ánh trăng ngà
Sai giấc mộng để cành bông úa sắc
Hương quấn quýt ngày xưa nay thất lạc
Nhớ ngày nào căn gác nhỏ tim mong
Em chẳng còn say cái buổi hương nồng
Đêm lơi lã cánh buồm quay trong gió
Thu vàng úa lẽ đời ai cũng rõ
Tóc mơ huyền nay cỏ rối chăng tơ
Đá xanh rêu rệu rã dưới sương mờ
Em chẳng hiểu hay vờ nên khó nghĩ
Như đã muộn thu buồn thôi mộng mị
Giá nét kiều nên chỉ biết tàn phai
Sợi tơ duyên chằng buộc lắm khôi hài
Cho bản nhạc nhịp sai rồi lạc điệu
Một đời tiếc khoảng trời thu ảo diệu
Ký ức trầm trong miếu lặng điêu linh
Tiếng nấc nghe thảng thốt cả thân hình
Buông ánh mắt một mùa đông tĩnh lặng ...
Bài này đã được xem 533 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|