góc hẹp
Tác giả:
Nhược Thu
Tôi viết về em trăm nỗi nhớ. Nhưng còn sót lại một điều chưa. Điều tôi định nói riêng em đó. Vô vọng, vì em đã rất thừa.. Tôi muốn cùng em chia bớt lại. Nụ cười rạn vở giữa bờ môi. Vì em ở cõi nhân gian ấy. Như...
|
em hãy giả vờ như rất thật ..
Tác giả:
Nhược Thu
Van vỉ đi em bởi lỡ rồi. Hôn lần này nữa để rồi thôi. Ngày đi đất nước mình trăm hướng. Em lối buồn em tôi lối tôi .. Van vỉ đi em lỡ đẫn đờ. Môi hồng cắn vụn nát hồn thơ. Vần rơi lác đác gầy nghiêng nắng. Ôi nắng...
|
nguyệt khuyết
Tác giả:
Nhược Thu
Trăng của trần gian chẳng của ai. Sao em giấu kín tận hiên ngoài. Lỡ sương thấm lạnh bờ bên khuyết. Biết lấy chi đền trăng khỏi phai .. ? Trăng khuyết bởi đời ngăn cách nhau. Bởi vần thơ cũ đã xanh xao. Bởi em giấu...
|
bờ trăng lõm
Tác giả:
Nhược Thu
Ừ nhé cũng đành thôi giã biệt. Xanh hồng nhung lụa cõng nhau rơi. Lá bay trong nắng hanh vàng quá. Hay xác màu thơ lạc cuối trời ..? Ừ nhé ví dầu em có dỗi. Lối mòn sao để gót hoang vu ? Gót son một thuở vương màu...
|
vạt nắng sân trường tôi bỏ lại
Tác giả:
Nhược Thu
Từ độ sân trường tôi khuất biệt. Hàng hiên em có đứng chơ vơ. Mỗi lần nghe lá rơi nhè nhe. Em có nhìn ra cửa lớp chờ ...? Từ vạt tóc bồng tôi hết lộng. Bảng còn thương phấn nhạt màu tươi ? Mỗi lần em xóa bài trên...
|
từ ấy
Tác giả:
Nhược Thu
Từ ấy thơ anh thành cỏ mục. Bên lề thui thủi bóng sao đêm. Đài sương còn ngậm vành trăng sữa. Nhỏ xuống làm chi ít giọt mềm…. Từ ấy quê hương tàn khói lửa. Cỏ thành hoang dại huống gì thơ. Dù em có hiểu hay không...
|
những điếu thuốc cuối cùng
Tác giả:
Nhược Thu
Tôi đốt điếu thuốc thứ nhất. Đặt tên cho một cuộc chia ly . Loại chia ly không người đưa kẻ tiễn. Vì trời xuân khói lửa ngâ.p kinh kỳ . . Tôi đốt điếu thuốc thứ hai. Cho những đêm đen kháng tuyến nằm dài . Đếm cánh...
|
dặn dò
Tác giả:
Nhược Thu
Tôi chẳng có còn chi nữa đâu. Còn đôi ba chữ sót trong đầu. Còn đôi ba dấu huyền hỏi ngã. Cố giữ con mình khỏi kiếp trâu. Tôi dặn con mình nói tiếng Anh. Nhưng đừng nhuộm đỏ tóc mình xanh. Vì con mũi tẹt da vàng ủng. Nòi...
|
lạc
Tác giả:
Nhược Thu
Trời lạc thu rồi ta lạc em. Bao tia gió lạc tóc ai mềm. Chân em có lạc đường hoa cũ. Sao nửa vầng trăng lạc bóng ðêm ? Trăng lạc thơ rồi chim lạc quê. Như ta quên mất nẻo đi về. Như em quên mất câu hò hẹn. Hồn lạc đâu rồi...
|
đời mà không nhớ sẽ cô đơn
Tác giả:
Nhược Thu
Từ em anh có vần thơ lụa. Tha thướt như diều lướt gió say. Mưa nắng cũng hờn ghen bất chợt. Làm sao chia hết nhớ nhung này. Từ em anh thoáng nghe hơi nhạc. Êm dịu trên môi thắm ngọt ngào. Muôn vạn cung đàn chung khúc...
|