tình diệu vợi
Tình Diệu Vợi
Đêm đông lạnh, lòng ta cũng lạnh
Lạnh nỗi niềm trống vắng chơ vơ
Tầng trên dầy đặc lững lờ
Dưới bầu quạnh quẽ vật vờ âm u...
Trăng đâu nhỉ! Khiến mù mịt tối
Khách lữ hành rười rượi, xốn xang
Đường dài hun hút xa xăm
Phải đành khựng bước, bâng khuâng, vọng về
Ôm ấp dạ câu thề hẹn ước
Bến sông xanh sóng nước dập dềnh
Luyến lưu, tha thiết duyên lành
Mà đò trễ chuyến, bóng hình nơi đâu?
Tình diệu vợi để sầu, để nhớ
Sớm trưa chiều lối ngõ đìu hiu
Từ sâu thăm thẳm lời kêu
Âm vang não nuột, tiêu điều xác xơ
Tình diệu vợi, cho mơ, cho gợi
Thắt thẻo lòng, vời vợi ngóng trông
Hàng mây rải rác bềnh bồng
Từng hồi phủ vạt xám dòng lăn tăn
Tình diệu vợi lắm lần man mác
Gom lá vàng rụng đất, lửa châm
Bao nhiêu xác vỡ tro tàn
Bấy nhiêu tê tái, ngỡ ngàng, lắt lay
Tình diệu vợi chuỗi ngày thổn thức
Nghẹn trái ngang, nhói nhức triền miên
Đêm đêm thao thức mái hiên
Đàn cò rỉ rả, quấn xiềng héo hon
Tình diệu vợi, hoàng hôn lặng lẽ
Gót thẫn thờ giẫm nhẹ mờ phơi
Cõi lòng mãi thấy chơi vơi
Tiếng chuông ảm đạm từng hồi ngân nga
Nhưng "Thương" ạ! Chỉ là một thoáng
Kiếp lỡ làng, hụt hẫng mối tơ
Còn đây lai láng vần thơ
Còn kia thuyền đậu, đợi chờ đôi ta...
7/11/2019
Nguyễn Thành Sáng
NHẤT LANG THƯ QUÁN
(Nơi Tinh Hoa Thơ Ca)