ngược chiều
Tác giả:
Cao Nguyên
Gió thổi ngược hay em bước ngược. Cũng thấy chao nghiêng một góc đời. Tay buốt cóng thả tình theo gió. Hồn nương theo bóng ngã chơi vơi. Môi giục giã tìm môi sưởi ấm. Lời vội vàng đính ước giao bôi. Nhưng rồi mãi...
|
nửa đêm
Tác giả:
Cao Nguyên
Đêm không ngủ thật là phiền. Thức thao,thao thức gọi liền tên ai. Suốt đêm nằm cứ thở dài. Tại ai hay tại đêm dài quá đi. Quyết lòng bỏ cuộc tình si. Cho người khỏi hỏi ta thì yêu ai. Chỉ e đêm lại quá dài. Quên ai...
|
phố mới
Tác giả:
Cao Nguyên
Đi giữa phố với những con đường mới. Em sợ mình lạc lối phải không. Cứ nhìn phía mặt trời lên định hướng. Em sẽ về đúng từng lối em mong. Mắt bắt gặp những tấm lòng rộng mở. Với nụ cười rạng rỡ hừng đông. Nén lại...
|
nhớ đông xưa
Tác giả:
Cao Nguyên
Đang ở giữa những ngày Đông lướt qua. Trời buốt lạnh lại nhớ mùa cơ cực. Mắt muốn ngủ mà trái tim vẫn thức. Canh chừng em trên bờ vực lầm than. Gồng gánh gian nan qua cầu tủi nhục. Gọi tên Chồng, xé giữa ngực lời đau...
|
nick name
Tác giả:
Cao Nguyên
Những bài thơ viết trong mưa dạo ấy. Giờ vẫn còn trong từng con phố quen. Những con phố mỗi lần anh trở lại. Gọi tên em bằng cái Nick Name. Là M, và mãi chỉ riêng M. Vẫn tóc ngang lưng, nón che nửa mặt. Rộn chân buồn...
|
những ánh đèn
Tác giả:
Cao Nguyên
Theo đêm quá khứ về quê Ngoại. Gặp giữa đường trăng những ánh đèn. Ôi chao thương quá, ngày xưa ấy. Rộn giữa lòng vui, tiếng hát quen:. (tết trung thu xách đèn đi chơi. Em xách đèn đi khắp phố phường. Đèn ông sao hay...
|
quán gió
Tác giả:
Cao Nguyên
Ngồi đây nghe tiếng vó câu. Vang sâu thẳm, đáy cốc sầu rượu xưa. Chiến bào, màu hổ phách khua. Kiếm loang loáng sáng, đắng thừa chạm môi! Ngồi đây ngắm cuộc lở, bồi. Trên thành quách cũ, nhói lời sử ca. Vỗ đêm rộn...
|
ơi thơ ơi
Tác giả:
Cao Nguyên
Thơ người thì đã cũ. Lòng ta chẳng mới gì. Mà sao từng câu, chữ. Làm lòng ta biến di. Dõi lời về quá khứ. Theo chữ tới tương lai. Dường như người đã hiểu. Cõi lòng ta vì ai. Nên chi ta nợ người. Cả những lời...
|
nhân ái
Tác giả:
Cao Nguyên
Thử ôm vạn vật vào tay. Cả hơi gió thở cũng quay quắt buồn. Cỏ cây còn có giác hồn. Huống chi thơ vốn là nguồn tâm ưu. Ý lời vui ít buồn nhiều. Rơi trong kim cổ bao nhiêu lệ sầu. Nhân sinh vốn cuộc bể dâu. Nên chi vạn...
|
nói với em
Tác giả:
Cao Nguyên
Em, có thể nào mình sẽ chết. Trong nhỏ nhen và đố kỵ. Vì hoài nghi trên từng bước ta đi ? Em, có thể nào mình biến chất. Bởi quyến rủ của vật đời phù phiếm. Và dị ngôn đàng điếm chung quanh ? *. Đời đã chật, sao...
|