rét
Tác giả:
Cao Nguyên
Cái rét mày rét cho sâu. Để ta đắp tuyết xây lầu nguyệt hoa. Cổng vào neo bóng trăng xa. Cửa ra trồng mấy khóm hoa tuyết quỳnh. Trên cao xây vọng nguyệt đình. Lãng du khách đến tâm tình với nhau. Rượu hoa bày cỗ trước...
|
rừng cuối đông
Tác giả:
Cao Nguyên
Sáng nay trời vẫn lạnh. Anh muốn đi vào rừng. Tìm chút đời hoang dã. Và một chút hồn nhiên. Những cành cây không lá. Im lặng đứng một mình. Những giây leo trơ trụi. Quặn từng khúc lặng thinh. Lá khô sương ướt...
|
sắc âm
Tác giả:
Cao Nguyên
Sắc âm. . Vẽ tình một nét môi cười. Lộng khung mơ huyễn treo nơi vách thiền. Mở đêm trăng sáng lọt nghiêng. Xuyên qua dáng ảnh gợi duyên khởi hồng. Thử đưa tay chạm, hình không. Chỉ còn nghe bóng dụ ngôn...
|
quê nội
Tác giả:
Cao Nguyên
Ba Me muốn các Con về thăm Quê Nội. Thấy Cội Nguồn nhớ ân đức Tổ Tiên. Nhẹ vơi đi một quá khứ ưu phiền. Cho chân bước hồn nhiên cùng nhịp thở. Nên hào phóng với chân tình cởi mở. Mới nghe lòng dịu mát một Quê Hương...
|
quê bậu
Tác giả:
Cao Nguyên
( mến tặng TT ). Mong có dịp, Qua về thăm sông Hậu. Để ngắm nhìn quê Bậu đẹp xinh. Vườn hoa trái, ruộng đồng bát ngát. Rợp bóng dừa, xanh mát bờ kinh. Bậu không quên nơi sinh, chỗ lớn. Mãi quê nhà lởn vởn trong tâm...
|
quốc ngữ xuân thì
Tác giả:
Cao Nguyên
Những con Chữ đừng nên ngủ muộn. Dậy mà đi kẻo quá giấc Xuân. Theo mạch đất trở về đồng ruộng. Mở tim ra đón lúa lên hương. Mỗi Chữ vướng trên từng nỗi nhớ. Lúc nào nhìn cũng thấy yêu thương. Những mùa Xuân da vàng...
|
sài gòn phải thật giữa ta
Tác giả:
Cao Nguyên
Sài Gòn ở giữa Quận Cam. Dân mình thêm một Việt Nam xứ người. Từ xa tôi ghé về chơi. Phố quen, đường lạ; lòng người nhớ thân. Vẫn lời nói Bắc-Trung-Nam. Vẫn xôi, phở, bún - tên hàng quán xưa. Vẫn cơm thơm gạo quê mùa...
|
say trong quán mây
Tác giả:
Cao Nguyên
Uống đi Bạn, chiều nay nhậu đã. Đế chưa tàn đã ngã sang Bia. Uống không say ta quyết không dzìa. Xem rượu chết hay hồn thơ chết. Rượu nhập thơ chưa hề thấm mệt. Trải qua đời sương khói trăm năm. Nhớ trái Cóc xưa,...
|
rượu mặt trời
Tác giả:
Cao Nguyên
Ta còn một chút lòng ngây. Rủ người một bữa uống say lịm đời. Rượu? không, ta uống mặt trời. Say cho ngượng mặt ý lời dối gian. Nề hà chi khoảng không gian. Cứ say trên bãi điêu tàn thuở qua. Uống cho nắng rợn vàng...
|
rồi mặt trời cũng mọc ở phương đông
Tác giả:
Cao Nguyên
Khi con khóc, mẹ không còn hạt sữa. Chỉ nuôi con từng bữa với nước rau. Phập phồng lo, sợ nước rau nhiễm độc. Hoá chất đời, nuôi lớn tuổi thơ đau. Tội cho con, sinh giữa thời khó nhọc. Mẹ kiếm bữa ăn, tóc dễ bạc màu...
|