ơi thơ ơi
thơ người thì đã cũ
lòng ta chẳng mới gì
mà sao từng câu, chữ
làm lòng ta biến di
dõi lời về quá khứ
theo chữ tới tương lai
dường như người đã hiểu
cõi lòng ta vì ai
nên chi ta nợ người
cả những lời chưa nói
cả thao thức một đời
bởi người, ta bối rối
bởi người ta biến di
trong từng giây phút đợi
trên từng bước người đi
trong cuộc tình diệu vợi
đã biết là không thể
yêu người như yêu thơ
mà đêm về quạnh quẽ
còn thương nhớ vu vơ
mà thơ người cũng tệ
cứ viết những lời buồn
khơi lòng ta rướm lệ
suốt cả một mùa đông
lòng dặn lòng thôi nhé
xa thơ người, thơ ơi
mặc dòng đời lặng lẽ
theo tình trôi, xa trôi
đã biết là không thể
yêu người như yêu thơ
sao lòng còn khe khẽ
gọi tên người trong mơ
ơi người! ơi thơ ơi!
Cao Nguyên