nhọc nhằn bụi phấn
(Tặng Thầy Cô ngày 20.11)
***
Buổi học cuối cùng, giọng Thầy như thấp lại
Có một chút nghẹn ngào, như bụi phấn lao xao
Nhớ từ mai, sẽ không có thầy bên cạnh
Vất vả nhọc nhằn, con phải tự chăm lo.
*****
Ba mươi mấy năm, tóc con giờ đã điểm
Nhưng bụi phấn hôm nào, còn mãi lao xao
Sớm nay con về, cây phượng già vẫn đó
Sao chẳng thấy bóng Thầy, bục giảng trống trơn.
(TT)
Bài này đã được xem 968 lần
|
Người đăng:
|
Trần Thản
|
|
|