sớm mai nhọc nhằn
Ngẫm mà chán cái sự đời,
Đôi khi ít việc thảnh thơi đuổi ruồi,
Không chờ, việc tới chẳng nguôi,
Bỏ cũng không được, ngậm ngùi nai lưng,
Thanh nhàn chẳng đến khi cần,
Bao nhiêu chi phí, lắm phần phải lo
Bao giờ thôi hết lò mò,
Tham công tiếc việc, mà lo phần hồn,
Bao giờ học được dại, khôn...
Vui học giả dại, khỏi bôn ba hoài...
Tay ngưng, hàm chẳng cần nhai...
Mà sao vẫn mãi sớm mai nhọc nhằn,
Bao giờ buông gánh lăng xăng,
Thời gian dư dã, tiền xăng vừa đầy
Cho xe đời... chuyển đó đây,
Trái phải như ý, thẳng ngay một đường,
Chơi, làm đúng lúc mà vương...
Tiền vừa, việc đủ lẽ thường mình mơ
Bao giờ cho đến bao giờ,
Tàn tàn, đủ đủ sống đời bình an...
Tự mình định được an nhàn,
Tham lam vất bỏ, bạc vàng không mơ.
January 18th 2017