người đẹp xa quê hương
Mary Claire !
Người Đẹp Xa Quê Hương
...
Ngày ấy , mùa hoa phượng
Người đẹp xứ Ai Lao
Du lịch về thành phố
Nghỉ hè và rong chơi
Anh tôi ngồi khảy đàn
Bắn thư qua cữa sổ
Rớt xuống mái nhà nàng
Em đọc cười nho nhỏ
Sinh viên trồng cây si
Biết chi mà đòi yêu !
Bao nhiêu cô gái đẹp
Anh tôi chỉ yêu nàng
Mỗi ngày trông gặp mặt
Là thấy cuộc đời vui !
Anh tôi trổ hết tài
Viết thư tình ngây dại !
Mơ được cầm bàn tay
Những đêm dài mộng mị
Tóc dài trong gió bay
Trời quê hương dìu dịu
Bóng em về qua đây...
Hay tin nàng ra đi
Anh tôi ôm cây đàn
Lang thang tìm khắp nẻo
Lạc bước xứ hoa đào
Hoa nở bờ sông Seine
Trắng đỏ bay muôn màu
Thư tình thời thơ dại
Anh tôi viết cho nàng
Đựng đầy hai va-li
Chôn kín một mối tình ./.
Qua mấy mùa hoa phượng
Năm tôi mười tám tuổi
Người đẹp xứ Ai Lao
Tìm về thành phố cũ
Tôi dìu em bước nhỏ
Điệu nhạc buồn tương tư
Trong vòng tay du tử
Áo tím nàng vẫn mặc
Người đẹp xứ Ai Lao
Nghìn xưa đất nước Lào
Thương ly cà phê sữa
Ngoài kia tuyết trắng bay ....
* Bài thơ duy nhất được tiên nữ Mary Claire ưu ái lồng khung treo tường , người đã yêu tôi , và gọi tên tôi : lãng tử chuồn-chuồn ( Thiện Trường ) .