Poem logo
Poem logo

mênh mang..

Tác giả: Nguyễn Thành Sáng
Mênh Mang..

Mình đó hả?...Anh ho...Ho nhiều quá
Muốn khô khốc hết cả vòm nóc họng...
Ờ! Ăn cam...Ủa! Dường như chỉ bóng
Gửi dịu dàng lo lắng bệnh cho anh...

Em ơi! Có phải từ nẻo xa xăm
Thương với nhớ âm thầm tim hú gọi
Nhưng nghịch cảnh trái ngang, bầu diệu vợi
Thì làm sao thể tới cận kề nhau

Mượn giấc điệp, thoắt xác giữa đêm thâu
Về gối mộng, ngọt ngào tình phu phụ
Nhìn sù sụ, phạc phờ treo mất ngủ
Thắt thẻo lòng, trăn trở, tím canh mơ...

Dấu yêu ơi! Bóng tối phủ mờ khuya
Anh đã thấy đoá hoa vàng trước ngõ
Hương thơm ngát nhẹ nhàng bay loang toả
Rồi lững lờ theo gió biến tan đi

Ngắm hình em ươn ướt đọng bờ mi
Môi khe khẽ thầm thì trong im lặng
Tha thiết đượm, khối thâm tình sâu nặng
Để thu hồ trầm lắng gợn đìu hiu...

Chiều hôm nay cũng vẫn mỗi độ chiều
Đường tắt nắng, đăm chiêu, sầu lẻ bước
Em có hiểu anh đang lần phía trước
Dạ ngập tràn bàng bạc ảnh em thương

Tàn rậm rạp loáng thoáng tụ hàn sương
Tợ chia sẻ u buồn rung lấp loé
Bến sông xưa chập chờn trên lá cỏ
Gót thẫn thờ vò võ, nỗi bâng khuâng...


28/11/2019
Nguyễn Thành Sáng

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm