duyên nợ cuộc đời
DUYÊN NỢ CUỘC ĐỜI
Chẳng biết làm gì ta lại làm thơ
Ít chữ nghĩa cho nên lời vắn tắt
Nhiều khi viết không hiểu nói gì nữa
May mắn nhịp vần hấp dẫn thành thơ
Có lẽ vì đây là nợ cuộc đời
Nợ hoa lá, nợ muôn loài nhận thức
Nợ cơ duyên, nợ ân tình sâu nặng
Nợ tấm lòng cao cả, nợ bài thơ
Nợ con đường, hàng cây che bóng mát
Nợ dòng sông quê yên ả mỗi ngày
Nợ mái trường, ngôi nhà nuôi dưỡng tương lai
Nợ quê hương vun đắp hình hài non nớt
Nợ tình yêu, quả thật không dễ trả
Nhờ thơ ca xoa diệu bớt nỗi lòng
Nốt nhạc trầm bổng kết nối yêu thương
Giai diệu sâu lắng tình người thắm lại
Một ngày trôi qua, hôm nay đã nợ
Xin cuộc đời hãy lượng thứ cho ta
Dù chăm chỉ, nghĩa tình ta vẫn nợ
Nợ cuộc đời chung sống với hồn ta
Nợ ánh mắt nụ cười như biết nói
Nợ bước chân uyển chuyển hóa tâm hồn
Nợ gió đưa thoang thoảng hương thơm
Nợ lời hứa, nợ âm thầm lặng lẽ
Ta rong chơi giữa bốn bờ núi nợ
Giàu có tâm hồn trang trải cho ta
Mỗi ngày mới mỗi niềm vui bất tận
Được mắc nợ người, mắc nợ trần gian.
Đồng Xóm 09032019