| vô âm Tác giả:  
            Niệm Nhiên
 
 Lơ lững mù sương. Gió là đà lượn. Ngọc Lan cánh nở, nụ vô thường. Trăng mờ lành lạnh. Không gian mong manh. Tiền thân thoáng hiện mờ mờ dáng. Lá khép cánh đôi. Cành mềm là nôi. Đong đưa ru nhẹ nhánh... | 
            
          
            
              | xuân về trên lá thu Tác giả:  
            Niệm Nhiên
 
 Này em, đã nhiều khi ta thấy. Trái tim mình bến vắng sân ga. Từng người tình giã từ, tay vẫy. Lao đao lòng thương nhớ vơi đầy. Này em, đã nhiều khi ta thấy. Cõi tâm mình là những áng mây. Lửng thửng trôi trong trời... | 
            
          
            
              | xếp vụn ngữ Tác giả:  
            Niệm Nhiên
 
 - Xa -. Ngỡ quên, nỗi nhớ vẫn vương. Dịu ngôn tha thiết yêu thương một thời. Chợt phai như nắng chiều rơi. Như gió lang bạt về nơi cuối trời. Tim hẫng, ta hụt vũng đời. Khẽ khàng người dấy tơi bời bão giông. Mây nào... | 
            
          
            
              | yên giấc chiều Tác giả:  
            Niệm Nhiên
 
 Nắng hoàng-hôn vàng hoe con ngõ. Gió vi vu lay nhánh tường vi. Cuối chân mây tà-dương ráng đỏ. Lịm tàn mau theo bóng chiều đi. Mờ mờ tối màn đêm vây phủ. Vụt vụt mất ngày xuân tuổi trẻ. Buồn buồn vương năm tháng... | 
            
          
            
              | xưa và nay, mưa Tác giả:  
            Niệm Nhiên
 
 Mưa-xưa sa nhẹ êm đềm. Rơi vừa đủ ướt ngọt mềm môi hôn. Mắt-xưa sóng biển mặn nồng. Ta-xưa bơi giữa tình mông mênh, tình! Mưa-nay buốt lạnh ê chề. Tình bay, gió cuốn người về chân mây. Ta nay luý tuý cơn say. Ly thương,... | 
            
          
            
              | vĩnh hằng Tác giả:  
            Niệm Nhiên
 
 Vẫn đêm. Sâu thẳm hôn mê. Vẫn, mông mênh vắng. Não nề. Buồn tênh. Vẫn vách khuya, dốc chênh vênh. Vẫn, hẫng định mệnh. Hụt bên vực đời. Vẫn bóng nhớ. Tựa. Ma trơi. Vẫn, vờn. Ẩn hiện. Dáng... | 
            
          
            
              | vẫn hẹn mai Tác giả:  
            Niệm Nhiên
 
 Soi gương nhìn bóng mình xa lạ. Mắt trũng sâu hố buồn tê-tái. Son nhạt môi, cười gượng mệt nhoài. Bạc trắng đời nhuộm tóc sương phai. Sợi xanh đen vài dòng xót lại. Như luyến lưu tuổi mộng qua tay. Tĩnh lặng soi tâm... |