vĩnh hằng
      
      
      
      
        Vẫn đêm
sâu thẳm hôn mê
Vẫn, 
mông mênh vắng 
não nề 
buồn tênh
Vẫn vách khuya, 
dốc chênh vênh
Vẫn,
hẫng định mệnh
hụt bên vực đời
Vẫn bóng nhớ 
tựa 
ma trơi
Vẫn, 
vờn 
ẩn hiện 
dáng người-yêu-xưa
Vẫn lưng chừng nửa 
thiếu,
thừa
Vẫn lời quyến rủ 
cợt đùa 
yêu thương
Vẫn hoang 
vó ngựa yên cương
Vẫn tim phiêu bạt 
lạc
phương hướng tình
Vẫn, 
vũng-tối ngập 
lặng thinh
Vẫn tôi 
ngồi 
ngóng 
ánh bình-minh-tôi