mặc dầu em mặc cả
mặc dầu em mặc cả
đời như tàn bếp lửa
em nhen nhúm, họa hoằn!
có gì bên cánh cửa
hay vẫn lạnh tro than?
nghịch hành xuôi vận mạt
lắt lẻo nhịp sinh cơ
lụn dần, ta, bạch lạp!
em thắp tự bao giờ
động càng thêm lấn tịnh
ô ố lên sen, bùn!
như mây thời bộ lạc
mịt kín cả không trung
bã nào ta gặm nhấm?
nấn ná chút hư danh?
hố ta ngày đã thẳm!
lá thuyền em, chòng chành!
mập mờ tia dã dượi
róc rách, ý như tuôn
mát hồn, xanh đá cuội
nghe ríu rít chim muông
dồi dồi dăm nghĩa chữ
thơm đôi cánh cho ngài
xăm soi dòng can dự
tình căng nứt mộng lai
mặc dầu em mặc cả
phún thơ, mội, mặc…bung
tia trầm hương, tỏa lạ
nghe âm ấm trời không
HÀ NGUYÊN DU