Poem logo
Poem logo

chuỗi thơ rời los angeles

Tác giả: Hà Nguyên Du
chuỗi thơ rời los angeles

(riêng Gs Trần Hoài Bắc / San Fran cisco & Hoài Hương)

một.
phá chấp,
nhả hết những thán khí...
mạch hanh thông
ta mỗi lúc tưởng như một khai nhãn
môi nguyên đán sẽ nở hoa mai...
hạnh phúc có thoáng chốc biến, hiện?!
vẫn phá chấp, phá chấp!

hai.
nếu...
sẽ...
nếu...
sẽ...
giả sử..
thí dụ
giả sử
thí dụ
thật đáng tiếc!
mơ ước thành căn bệnh tương tư!

ba.
vô lý chiếm cứ !
chẳng cớ chi thụ động!
rách bàn chân!
bỏng ngón tay!
Camus dẫu không hiện hồn
em vẫn là chứng nhân
chị cũng người trong cuộc
anh chính vai
bạn đã dự phần
cha diễn một đời khác chi Bồ Tát
mẹ trong tuồng như vị chân tu

bốn.
thơ... thơ
tia chớp ý tưởng… ...
nhanh hơn ánh sáng
chuỗi chuỗi ký hiệu
vồ chụp
truy đuổi
ghi nhận như đóng đinh
ngôn ngữ...
truyền lực
thơ...
giáng sinh!
ngỡø diễm ảo...
tưởng kỳ hoặc...
em xõa tóc làm mây
thơ... bay vào vô tận
nụ môi ai nở khẽ?
âm nhạc xuyên tần

năm.
rọ rạy gối đêm
chảy nước mắt sống
ngáp dài
bầy quá khứ tấn công
hình ảnh Mẹ nhói tim
trăng quê người soi đau thấu ruột
hoa viễn phương tỏa buốt tinh thần
lời thơ nào cho ta ngủ được
tiếng ca nào ru miên êm êm

sáu.
nói với chiếc lá thu
ngày tơ non
về những con sâu mùa
vết loang lỗ đã là di chứng
rễ ngàn năm còn khóc gánh gồng.
nụ hoa nở chưa lần trọn vẹn
trái đậu rồi khi chín không xong...
nói với những cụm mây
ngày xanh trong
về chuỗi tác nhân nhuộm trời đen đặc
trời trăng kia mất cướp lâu ngày!!
em rực rỡ đã là gai nhọn
anh chợt nhiên bôi bác mặt mày

bảy.
cắn lưỡi
bậm môi
đi vào những ước định
dù tát những cái hố sắp cạn!
thơ vẫn nín hơi
qua truông
cái lờ ngờ chậm lục
sẽ mắc nước như khoai lang!
thua dã tràng!
nhỡ đàn có lên dây đúng âm
kẻo đôi tay không còn tuyệt diệu...

tám.
chắp vá mãi những lỗ hổng
chẳng vứt được những dây mơ
trái tim có những căn bệnh không giải thích được
vị trí nào để em chiếm lĩnh?
thơ như nguồn điện cấp sáng!
mỗi ngày
tình khác chi công tắc..?
mạch đời tợ những đường dây!

chín
hương em
ấm trời mây
chim ký ức hót vang rừng mỗi sáng
ơi! nụ hoa xưa
một lần đến tặng
trao nhau kia
thương suốt lộ trình
dấu yêu nào?
như nốt ký âm!
ta bấm mãi trên cung đàn lỡ vận!
cõi cõi mênh mông
tóc nàng vương vấn?
lưu ly nào em cũng là thơ?

mười.
manh nha hạt đắng
phụt tắt đèn chong
bão thời dọa nạt
arthur miller câm
thiên niên vỡ vụn
shakespeare
ngàn năm
shakespeare
vạn cõi
ngọt tay bay
như chùm tia hemingway
cụm ánh bùi giáng
cơn say lăn quay...

mười một
sởn sơ lá nõn
sương mai tiết trinh
tia hừng đông đón
em lay chuyển mình
nhựa uyên nguyên rớm
ta nhập vào thinh
con đường con đường
u u minh minh
xoắn trôn ốc gọn ...
vũ trụ thơ ..., linh
bước ai bước thỏa...
cho em hữu tình!

mười hai
chưa vỡ trái tràm
thấp thỏm với trận
ngã lẽ cớ sự
ta khóc mù tăm
em kề dâu bể
bước vấp mê lầm
trưa đâu mà xế?
ta sầu điếng câm...

mươi ba
ăn mót cơm thừa
lũ trẻ côi cút
ngủ góc building
đường rác nhớp nhúa
thằng bé vô tình
đánh giầy tên bựa
gái gọi lô nhô
cáp bồ khách khứa
cán gộc cán vừa
tung tiền như gió
bà mẹ thúng bưng
em bán vé số
xe đạp như rừng
xe hơi lố nhố
mấy bác nông dân
nhìn trời than thở

HÀ NGUYÊN DU

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm