chuỗi thơ tình thạch đá & tử đằng
LẦM LŨI TÌM EM
Rong rêu bón hạt sương mù
Mảng xanh chầm chậm phủ che khối buồn
Chơ vơ giữa nẻo quạnh trường
Luyến thương da diết, héo hon võ vàng...
Hừng đông lững thững ráng tàn
Sẫm bầu cho đến tan vầng lung linh
Cô đơn thui thủi co mình
Nắng mưa, giá lạnh mặc tình đẩy đưa
Thu qua, thu lại chuỗi mùa
Vẫn tim tím nhạt ngập lùa ánh thu
Để rồi một tối âm u
Mỏi mòn rệu rã thoắt du chập chờn
Trả đây bức vẽ hoàng hôn
Xám trôi bàng bạc, ngọn vờn lá rơi
Cánh diều đứt chỉ tả tơi
Dòng sông nước chảy, ngậm ngùi khách đi
Tiếng lòng nhịp đập lê thê
Thênh thang lướt nhẹ hướng về tìm Ai
Mong mỏi tận đáy sâu này
Toại niềm vương vấn, cứ hoài mênh mang
Đêm đêm lởn vởn dưới trăng
Thướt tha vạt lụa, ngỡ ngàng lim dim
Kề bên gió thoảng êm đềm
Dịu xoa man mát, dỗ êm bóng sầu...
Tử Đằng hiện ở chốn nao
Có hay Thạch Đá biết bao nhớ nàng
Phù vân đã dứt nợ trần
Đang lầm lũi bước kiếm hồn của em...
22/8/2019
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
LẶNG LẼ TÌM THƯƠNG
Một kiếp dương trần nợ trả xong
Còn đây vương vấn tím tê lòng
Tìm Thương mà biết tìm đâu hỡi
Lầm lũi chơ vơ giữa mịt mùng...
Thạch hồn lặng lẽ bước đi
Chợt nghe loáng thoáng rù rì, nỉ non
Phải chăng sầm uất vài con
Hiếu kỳ khi thấy chập chờn bóng ai?
Chẳng màng, lắc nhẹ bờ vai
Hít sâu khí lạnh, vụt bay khỏi tầm
Âm vang điệp khúc cung đàn
Tận sâu văng vẳng khúc ngân nga buồn
Hàng cây rũ nhánh ven đường
Đứng yên có vẻ như đương lạ nhìn
Pha lê đọng lá riêng mình
Theo từng ngọn thổi, rung rinh ửng sầu
Lờ mờ lam khói quyện bầu
Lửng lơ bàng bạc, nghiêng chao vật vờ
Dãy xám treo tợ thẫn thờ
Là đà buông vạt nhấp nha loãng nhòa
Khuyết vành nguyệt lóe trời xa
Hình như tủi thẹn để ngà khuất trôi
Từ từ dấu mặt lưng đồi
Cho muôn lấm tấm ngậm ngùi trùm u...
Tử Đằng nàng đã ngàn thu
Còn ta nay cũng chu du cõi về
Thuở nào trao hẹn gửi thề
Cùng nhau ấp ủ giờ lê thê tràn
Lang thang da diết nhớ nàng
Hướng trông khắp nẻo, ngỡ ngàng mây sương
Tơ hồng chỉ mối xe duyên
Dòng sông, bến đợi, con thuyền nơi đâu?
23/8/2019
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
RUNG RINH ÁNH SẦU
Bâng khuâng trĩu nặng giẫm màn đêm
Dáo dác, đìu hiu quấn nỗi niềm
Non nỉ, chập chờn giăng khắp nẻo
Gợi buồn man mác tím con tim...
Tử Đằng! Anh bước tìm em
Mang theo trọn khối êm đềm, du dương
Đợi trăng mười sáu tặng thương
Đắp bù năm tháng đoạn trường phù vân
Thế mà nay gót lang thang
Bốn bề dõi mắt, chỉ màn âm u
Kèm theo thỉnh thoảng vụt vù
Lảy hàng cỏ lá, rụng thu khuất mờ
Thuở nào tha thiết, ươm mơ
Xóa mây bàng bạc, phả thơ thẩn chiều
Dẫu đau ngang trái thật nhiều
Vẫn từ trong dẫu ngàn yêu dâng trào
Cho nhau ấm áp, ngọt ngào
Bên tô điểm thắm má đào trinh nguyên
Bên nâng vững lái con thuyền
Dòng sông, bến đợi uyên ương hướng về
Giờ đây vương vấn lê thê
Không gian vòi vọi, hẹn thề nơi đâu
Lửng lơ xám trắng che bầu
Dạ lên mảng tối, dàu dàu bóng khuya...
Bỗng đâu văng vẳng ngân nga
Âm thanh róc rách bài ca suối nguồn
Phôi pha khoảnh khắc hồi chuông
Hít sâu, xoải rộng, thẳng đường nhẹ bay
Ô kìa! Cảnh vật phơi bày
Đỏ xanh, hồng tím, say say khóe nhìn
Ẩn tàng chan chứa hữu tình
Khiến ngơ ngẩn ngắm, rung rinh ánh sầu...
26/8/2019
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
GẶP LẠI BẠN LÒNG
Lâng lâng dào dạt thả đôi chân
Ngắm nghía trăm hoa nở rộ hàng
Thoang thoảng hương nồng ngây ngất cảm
Chập chờn nhơ nhớ tợ như quen...
Này đây ngõ láng xinh xinh
Dưới vòm man mác hữu tình bóng râm
Xa xa sương khói ngàn năm
Vẽ treo tuyệt mỹ bức tranh êm đềm
Còn bên ngả quẹo lối mòn
Đến vườn ngan ngát mơn man ánh mờ
Chìm trong tĩnh mịch lặng tờ
Làn thơm lởn vởn, lững lờ tỏa bay
Thênh thang chầm chậm dãy mây
Quyện hòa lộng thổi lướt dài về phương
Hai bờ tụ lá hàn sương
Hữu duyên bậu bạn, gió đàn ngân nga
Và kia ấm cúng ngôi nhà
Đèn treo lấp lóe, la đà liễu đưa
Tảng xanh đẽo gọt độ vừa
Dựng xây tô phết, bốn mùa thích nghi...
Hỡi ôi! Trước mặt những gì
Tâm tư bỗng chốc thắt ghì quặn đau
Vật vờ ẩn hiện thuở nào
Vấn vương trần thế, qua cầu để em
Cô đơn, giá lạnh hiên thềm
Mỏi mòn trông đợi cánh chim nghìn trùng
Đìu hiu thui thủi một mình
Bâng khuâng hướng vọng chông chênh sớm chiều...
Bất chợt ngẩn ngơ, khựng diễm kiều
Nghẹn ngào đối diện, dáng liêu xiêu
Thu ba ửng đỏ, tuôn dòng lệ
Nương tử nàng ơi, ta lỗi nhiều...
27/8/2019
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
HÀN HUYÊN SUM HỌP
Bàng hoàng, ngơ ngác, ngỡ ngàng câu
Xúc động trào dâng, khóe lệ trào
Cả khối không gian dường biến mất
Từ từ quyện bóng chặt vào nhau...
Nương ơi! Ta nỡ qua cầu
Để nàng thui thủi chìm vào tuyết sương
Cô đơn, giá lạnh canh trường
Bâng khuâng thương nhớ, tư tương não nề...
Thế rồi vạn dặm sơn khê
Thiết tha ấp ủ, lần về dương gian
Hồn linh chuyển kiếp Tử Đằng
Tình yêu vĩnh cửu, thiếp chàng kề bên...
Còn ta vương vấn mông mênh
Tạm xa bạn ngọc tìm lên cõi phù
Chuỗi đời chán gót chu du
Biến thành Thạch Đá trầm u dưới mờ
Mệnh trời đưa đẩy chẳng ngờ
Dấu xưa ma cảnh, lờ mờ lam treo
Khiến cho quên thuở ngàn yêu
Không gian trần thế sớm chiều chơi vơi...
Hữu duyên gần gũi lưng đồi
Sắc hoa tim tím từng hồi nở loang
Lâng lâng, dào dạt tuôn tràn
Đồng thanh hòa nhịp âm ngân tiếng lòng
Dưới trăng dạ kết vợ chồng
Non thề biển hẹn quyết không đổi dời
Bất ngờ hè cháy vạt trời
Em khô héo chết, đành thôi lỡ làng...
Thì ra hoa ấy chính là nàng
Chất ngất yêu đương, nghĩa đá vàng
Lặn lội, hóa thân, kề sớm tối
Mình ơi! Da diết một cung đàn.
28/8/2019
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
nhatlang.com
(Từ khóa)