hạ nguyên
hạ nguyên
không khác chi mùa gặt thất thu
xe kéo xe chỏng gọng ngó trời
mây, tiếng bầy quạ kêu trong ráng
hoàng hôn, phân người chẳng còn đâu
mà sợ con bọ hung, cả con
g mắc dây thung cũng trợn mắt
ó vì bị cắt tiết, lũ mọt
ớn nhợn phên nứa cột tre,
gã hàng xóm muốn thắt cổ khi
khng còn xin được chút muối mỗi
chiều, cọng rơm của loài bò tâm
sự với gió lịch sữ nhân văn
nhân ngãi, bia lên cơn sủi tăm
bọt con thằn lằn nhắm hấp dẫn
lao nô, ơi dòng sông chiều hôm
không thấy hoa tim lục bình, chắc
tóc em thành màn kéo cải lương
dùng luôn cả cho các tuồng
kịch, thằng tí con anh, con lùn
con chị, đi lượm bọc nylong
ngắm ông mặt trời, khách sạn bốn
sao nuốt chửng má đào chột ruột
đám lao nhao, chữ ký dưới bản
dịch ôi chữ ký dưới bản dịch
vân vân và vân vân, những tấm
bản lề hát bài nam ai và
tiếng gõ song lan của lũ đinh
ốc, những phiến đá vỡ sôi nham
khóc mướt trái núi thốn cả dạ
con đàn bà người thương phế mỏi
tay lăn xe dừng ngắm rác rưởi
hỗn mang đan bện, bàn tay ngoắc
gọi anh ơi chị ơi với lanh
lảnh tiếng rao tiếng còi, hừng hực
nắng trưa chảy mỡ bà già ngồi
nướng bắp bán dạo, anh xích lô
ngủ khò dưới bóng cây bên thằng
bán vé số nằm ngoẽo, con gì
nữa còn gì nữa sao không nghe
thứ nhạc hùng? cứ eo éo bên
tai lồ lộ trước mắt giọng sang
giàu bản đỏ, cớ chi mà cứ
ùn ùn đổ về phố như nước
chảy xuống dốc, cớ chi mà bán
tháo bán đổ người như món hàng
ế ẩm voi hốt hoảng lá cỏ
luôn xt dạ với bầy nai khóc
suối thương trăng, em lũng đoạn cơn
mơ cùng lạm phát đến ước muốn,
sa mạc sa mạc khống chế chuyên
chế cát bỏng, Thượng đế đang xem
tuồng bi hi kịch nhân loại buổi hạ nguyên???
HÀ NGUYÊN DU